“Tiểu mỹ nhân đang nghĩ cái gì?” Vẻ mặt hắn đầy ý cười ra vẻ hiếu kỳ nói. Bởi vì chiều cao không khác biệt lắm, Gia Cát Dật hơi hơi nghiêng đầu ôm y, mặt dán ở cổ y, bờ môi của hắn, cánh mũi của hắn ở đây ái muôi vuốt ve….
Nam Phác Nguyệt cau mày: “Là ngươi? Ngươi còn dám quay lại?” Y nhớ lại rồi! Hơn nữa đã xác định! Chính là gia hỏa hôm nay ở trong hoa viên khinh bạc y! Đáng chết! Hắn cư nhiên còn dám quay lại! Lại còn không sợ chết một lần nữa khinh bạc y, đúng là chán sống!
Gia Cát Dật không để ý đến, chỉ quan tâm bản thân hôn lên lỗ tai y, người nào đó bị hôn nhột nhạt né tránh, thấy y không ngoan, Gia Cát Dật nhẹ nhàng cắn ở mép môi y, sau đó buông ra chút nói: “Ngươi có biết hay không, ngươi càng như vậy, ta càng thích!”
Thanh âm mềm ấm ở bên tai Nam Phác Nguyệt lâu lâu trở lại….., thẳng tắp tiến đáy lòng y, muốn kháng cự lại loại cảm giác thoải mái này, nhưng lại giống như bị hấp dẫn, vì thế bắt đầu chán ghét bản thân có loại cảm giác này, ngoài miệng nghĩ một đàng nói một nẻo mắng: “Biến thái!”
Gia Cát Dật vừa nghe cười chua xót nói: “Ha ha~ biến thái sao? Ngươi cho rằng đây là biến thái sao?” Hắn đột nhiên vặn thân thể y, dưới tình thế cấp bách nghiến răng, phát ra từ đáy lòng nói: “Còn không phải vì ngươi, bởi vì ngươi a?!”
Nam Phác Nguyệt vẻ mặt sững sờ, như thế nào lại nhấc lên ta rồi?
“Ngươi có biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-gia-muon-xoat-ton-tai-cam/937403/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.