Tả Thế Thiên sau khi bất mãn phát tiết, dời ánh mắt, hoài niệm nhìn về phương xa nói: “Từ nhỏ đến nay, chúng ta không nhận được sự coi trọng, cho dù chúng ta nỗ lực như thế nào, nghe lời phụ thân như thế nào, nghĩ mọi cách lấy lòng người, nhưng phụ thân giống như không hài lòng, ta rất kỳ quái, rõ ràng chúng ta không làm sai điều gì, vì sao người phải bất công như vậy? Còn nhớ mấy năm trước không? Ta thích một nữ tử, kết quả, cha vì nàng là chất nữ nhi của quý phi đương triều, đến hỏi cũng không hỏi qua ta liền đem Phù nhi đính hôn cho lão nhị, Phù nhi là yêu ta, chúng ta lúc ấy đều đã tự định chung thân…….” Vừa nói một quyền đánh vào thạch án.
“Ta còn nhớ đêm đó bọn họ thành thân, ngươi ai cũng không gặp, chính là nhốt mình ở trong phòng uống rượu một đêm.” Tả Linh Tú ưu thương mở miệng nhàn nhạt nói, vừa nói cũng tức khắc trở nên có chút phẫn uất, xoay người nói: “Còn có nương, nương chúng ta có từng giống như những di nương khác được sủng ái không ngừng? Có từng ở trước mặt chúng thực sự cười?” Nói tới đây, nghĩ đến nàng vì uất hận mà mà nằm trên giường không dậy nổi, nàng liền cảm thấy khó chịu, xoang mũi chua xót, nức nở nói: “Ta chịu đủ rồi! Ta thật sự chịu đủ rồi!”
“Ha.” Tả Thế Thiên trào phúng nói, “Hiện giờ cha đã đem bảo vật gia truyền cho hắn, chúng ta thẳng thắn không diễn nữa, cho nên, nếu hắn bất nhân, đừng trách chúng ta bất nghĩa!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-gia-muon-xoat-ton-tai-cam/937402/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.