*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Liễu Minh Nguyệt vào cung một chuyến, thu hoạch được hai cây gấm loại thượng phẩm dùng trong cung, bốn quyên hoa được nội cung đặc chế, một đôi trâm cài.
Mặc dù Trầm Kỳ Diệp giữ nàng ở lại dùng cơm, nhưng mấy thứ này lại là do Thái tử phi ban tặng. Vì thế Liễu Minh Nguyệt phải đích thân đến điện của Thái tử phi để tạ ơn, thậm chí ở điện của Thái tử phi còn gặp được Thái tử điện hạ, Tư Mã Sách trước mặt chúng thê thiếp trêu ghẹo kêu nàng “Tiểu sư muội”, Liễu Minh Nguyệt ngay cả lên tiếng đáp lời cũng không dám.
Thái tử phi Vi thị khoảng chừng hai mươi, dung nhan tiều tụy, mang theo chút bệnh trạng, tùy ý hàn huyên với Liễu Minh Nguyệt đôi câu, Doãn Tố Nhị đứng ở bên cạnh, quần áo đơn giản, ăn mặc so ra còn kém hơn cả đại cung nữ thiếp thân của Thái tử phi, chẳng qua nàng ta đang độ xuân sắc, khí tức như u lan, dung nhan so với tây tử, đều có một phen tươi mát kiều diễm như phù dung trong vắt, khiến Liễu Minh Nguyệt phải len lén đưa mắt nhìn thêm vài lần.
Tư Mã Sách bật cười, “Tiểu sư muội, muội lén nhìn gì đó?”
Liễu Minh Nguyệt đại quẫn, thành thành thật thật trả lời: “Thần nữ đang nhìn Doãn Lương Viện nương nương ạ.” Ở trước mặt một đám người thành tinh thế này, nàng nói dối còn không bằng nói thật.
Tư Mã Sách cười to: “Muội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-cong-tao-phan-di/2237256/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.