"Mà mực nước cao thấp, giống chuông nhạc lớn nhỏ, có thể khống chế phần không khí chấn động lớn nhỏ, từ đó biến đổi âm thanh, âm điệu cùng âm lượng.
Nghe hắn nói, toàn trường một mảnh lặng ngắt như tờ.
Nhất là đối với bon Nạp Lan Yên, Diệp Dương.
Bọn hẳn chỉ biết là chuông nhạc có thể phát ra âm thanh khác biệt. Làm sao biết trong này còn có trí thức huyền bí?
"Không hổ là đế phu, kiến thức thật sự là khoáng cổ tuyệt kim, kinh động như gặp thiên nhân!”
Trong ánh mắt mọi người vô hạn kính sợ cùng sùng bái, Lâm Hiên cưng chiều xoa đầu các tiểu bảo bối:
"Tốt, các con có thể tùy tiện chơi."
"Đa tạ cha!"
Các bé cưng đều vô cùng vui vẻ.
Dùng đũa gõ phát ra âm nhạc, các nàng chơi như thế nào cũng sẽ không ngại mệt mỏi!
Đinh!
Mà lúc này, âm thanh máy móc trong đầu Lâm Hiên bỗng nhiên vang lên:
"Ngươi có ý tưởng đột phát, thiết kế cho các nữ nhi một nhạc khí mới lạ, ban thưởng: Thăn thông Súc Địa Thành Thốn!"
Thần thông!
Lông mày Lâm Hiên không khỏi nhíu lại, trong lòng ưa thích không thôi.
Không nghĩ tới làm cho các nữ nhi một nhạc khí vô cùng đơn giản lại được ban thưởng như vậy.
Mà thần thông Súc Địa Thành Thốn này.
Chẳng những vô cùng lợi hại và thực dụng, lại còn có khoảng cách di chuyển cũng rất lớn
Xa vạn dặm, co lại thành một tấc. Bước ra một bước chính là thương hải tang điền.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-cong-ta-day-khong-muon-bi-ep-cuoi/3681119/chuong-371.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.