Nàng đã sớm biết mình không lọt nối mắt xanh của Lâm Hiên, nhưng có thể thành công hiến khúc, đã khiến nàng rất vui vẻ
Sau đó, nàng ở trước mặt mọi người gẩy lên một bài « Xuân Giang Thu Nguyệt »
Ngón tay ngọc gảy nhẹ, âm thanh du dương, dư âm lượn lờ, mười phần dễ nghe.
Vì để cho bầu không khí càng thêm nhiệt liệt, Diệp Dương chờ khi Nạp Lan Yên đàn xong một khúc, mệnh lệnh cho người hầu trên Vân Mãn Lâu đưa đến đây một nhạc sĩ cao cấp đến trợ hứng.
Nạp Lan Yên thấy thế lại chủ động hiến một khúc, đám người ăn no lại được nghe thỏa mãn.
Mà bọn hẳn đương nhiên sẽ không quên, hôm nay có thể một bụng no nê, cũng nghe sướng tai, thuần túy là dính ánh sáng của Lâm Hiên.
Nếu không coi như phí hết tâm huyết, cũng không thể mời được Tuyệt Tình Cốc chủ Nạp Lan Yên đàn hai khúc.
Đợi khi khúc nhạc hoàn tất.
Mấy bé Tuyền Châu vội vàng từ trong ngực Lâm Hiên nhảy xuống đất, sau đó chạy tới cạnh những nhạc khí bên cạnh đại điện.
Các bé con tò mò đánh giá những nhạc cụ này.
Nhất là ba hàng chuông to lớn treo ở trên kệ, từ nhỏ đến lớn thú vị mười phần.
Vừa rồi các bé con đều chú ý tới những nhạc chuông, mỗi lần gõ một chút, đều có thể phát ra âm thanh đặc biệt du dương.
"Cha, đây là nhạc khí gì?” Tuyền Châu tò mò hỏi Tuyền Hi, Tuyên Hàm cùng Tuyền Ấu cũng mở to ánh mắt hiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-cong-ta-day-khong-muon-bi-ep-cuoi/3681118/chuong-370.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.