"Chẳng những sẽ nhanh chóng thôn phệ cốt tủy, càng có thể sinh sôi ra ức vạn cổ trùng, không ngoài bảy ngày thì có thể thôn phệ sạch sẽ vật chủ từ trong. ra ngoài."
Tê Lâm Hiên nói như vậy khiến cho vợ chồng Thẩm Văn Sơn và Tô Quỳnh hít vào một hơi khí lạnh.
Ôn Viễn Tùng cũng kinh ngạc lên tiếng nói: "Lại là cổ độc tà ác bực này!"
Sau lưng của hẳn có chút mồ hôi lạnh. Lúc trước hẳn chỉ biết là đây là một loại cổ độc nhưng lại không biết đúng là Bích Tàm Phệ Tủy Cổ. Có thể nghĩ, nếu để cho hẳn xuất thủ cứu Thẩm Di, sợ là không thể nào cứu sống được đứa nhỏ này.
Nghĩ lại, hắn và vợ chồng Thẩm Văn Sơn Tô Quỳnh đều cảm thấy Đế phu có thể một ngụm nói toạc ra cổ độc mà hài tử trúng. Điều này đại biểu... Đế phu tuyệt đối có nắm chắc chữa khỏi cho đứa nhỏ này.
Thẩm Văn Sơn và Tô Quỳnh vội quỳ xuống đất dập đầu: "Mời Đế phu nhanh chóng xuất thủ cứu hài tử.
đi!"
Bốn tiểu nha đầu Tuyền Châu cũng vô cùng chờ mong chắp đôi tay nhỏ lại, dáng vẻ như đang cầu nguyện.
"Muội muội còn nhỏ như vậy mà bị côn trùng cẩn chắc chắn là sẽ rất đau, ta hy vọng nàng có thể lập tức khỏi hẳn!”
"Đúng đó, nàng nhất định phải nhanh chóng khỏe lại, nếu không ta sẽ rất khó chịu!"
Nhìn thấy các tiểu nha đầu đều có lòng thương người như thế, Thẩm Văn Sơn và Tô Quỳnh đều lộ ra vẻ cảm động.
Lâm Hiên cũng không chăn chờ, quay người nói với Ôn Viễn Tùng: "Ngoại trừ Tử Vân Long Hoàng Tham, ngươi lại đi chuẩn bị một cây kim châm ba tấc, còn có Kim Ô Thảo, Tẩy Cốt Thảo..."
Hắn nói một hơi hơn mười loại trân quý dược thảo. Ôn Viễn Tùng nghiêm túc nghe, không dám có chút thư giãn. Hắn biết, Lâm Hiên chuẩn bị luyện chế ra một viên đan dược tuyệt thế. Mà hôm nay hắn được đứng ở bên cạnh quan sát chắc chắn có thể học được kinh nghiệm quý báo để đối phó với Bích Tàm Phệ Tủy cổ.
Ở truyen.azz .vn là ra mới nhất và đầy đủ nhất, các bên khác lấy về chắc chắn thiếu nội dung. Truyện nhanh hơn cả mấy chục chương.
Bởi vì thực lực Huyền Vân Các cũng không tầm thường, có rất nhiều kỳ trân dị thảo. Không bao lâu sau, Ôn Viễn Tùng dựa theo yêu cầu của Lâm Hiên, tập hợp. đủ dược thảo, đồng thời chuẩn bị một cây kim châm.
Lâm Hiên để tất cả dược liệu vào trong lò luyện đan sau đó vận dụng tu vi Đế Cảnh cường hóa hỏa diễm.
Hô
Theo một mùi thơm ngào ngạt bay ra, một viên đan dược toàn thân thất thải huyền quang lấp lánh xuất hiện trong tay hắn.
"Đế phu, viên đan dược này là?" Ôn Viễn Tùng vẻ mặt ngạc nhiên.
Lâm Hiên lạnh nhạt nói ra: "Đan này là Thánh giai hạ phẩm Thất Bảo Hồi Mệnh Đan, có thể tẩy phạt cốt tủy, cố bổn cố hồn.
Ôn Viễn Tùng gật gật đầu, Đế phu tiện tay có thể luyện chế ra Thánh giai đan dược, đúng là thực lực kinh người.
Mà nhìn thấy Lâm Hiên luyện ra đan dược phi phàm như thế, Thẩm Văn Sơn và Tô Quỳnh nhịn không được mừng rỡ trong lòng. Thẩm Văn Sơn nhịn không được cảm khái một câu: "Di Nhi, ngươi gặp được đại quý nhân!"
Sau đó Lâm Hiên đem Thất Bảo Hồi Mệnh Đan để vào trong miệng Thẩm Di. Đồng thời, dùng kim châm chậm rãi cảm vào huyệt Bách Hội ở trên đỉnh đầu của Thẩm Di.
....
Bên ngoài Thiên Vân Sơn.
Hơn nghìn người cưỡi các loại yêu thú, chia bốn đội ngũ nhanh chóng tới gần Huyền Vân Các, khí thế bức người.
Đệ tử phụ trách thủ hộ tông môn thấy thế thì nhao nhao lộ ra thần sắc khẩn trương, lập tức làm ra trạng thái phòng bị
"Xin hỏi chư vị đến Huyền Vân Các chúng ta là muốn làm gì?"
Đại trưởng lão Huyền Vân Các Trịnh Hoành ra mặt, ngắn trước tử Huyền Vân Các.
Hắn nhận ra. Người đến theo thứ tự là tông chủ Tam Thanh Tông Chương Bác Xán, tông chủ Thiên Dương Tông Triệu Thành Thiên, môn chủ Cửu Đỉnh Môn Hoắc Nhạc, còn có cung chủ Cự Linh Cung Giang Hồng Lãng.
Mà vừa rồi tông chủ Thẩm Văn Sơn dẫn theo Thanh Dực Phi Điểu Ngọc Liễn đi vào Thiên Vân sơn, hắn biết hôm nay có đại nhân vật tới đây. Hơn nữa tông chủ dẫn người trở về, chắc chắn là có chuyện quan trọng cần phải giải quyết. Cho nên, hắn biết bây giờ không thể để cho tông chủ bị quấy rầy, cho nên mới chủ động ra mặt thương lượng với mấy người Chương Bác Xán.
Chương Bác Xán nhìn xuống Trịnh Hoành nói: "Chúng ta đến đây, đương nhiên là vì lấy Tử Vân Long Hoàng Tham Vương!"
Hôm nay bọn họ cũng tiến vào cái bí cảnh đó. Lúc đầu, nếu như Thẩm Văn Sơn lấy được chỉ là Thiên giai Tử Vân Long Hoàng Tham, như vậy thì bọn họ cũng không thèm để ý tới.
Nhưng bây giờ Thẩm Văn Sơn lấy được Thánh giai Tham Vương, chuyện này khiến cho lòng tham của bọn họ trỗi dậy. Ỷ vào thực lực của mình mạnh hơn Huyền Vân Các. Bốn đại tông môn này lập tức liên thủ lại với nhau quyết định cường chế cướp đoạt sau đó chia đều. Dù sao, đây là lợi ích không cần phí bao nhiêu sức lực thì có thể cướp được, không lý nào bọn họ lại bỏ qua một cách dễ dàng như vậy được.
Trịnh Hoành chấp tay: 'Xin hỏi, Tham Vương là của các người hay sao?”
Triệu Thành Thiên quát lớn: "Phải hay không phải, Tham Vương đều phải cho chúng ta!"
Hoắc Nhạc cười lạnh một tiếng: "Làm gì, ngươi chỉ là một tên lính tôm tướng cua mà còn muốn giảng đạo lý với chúng ta hay sao?"
Giang Hồng Lãng cười không nói, trong tay đã vận ra một đoàn chân khí kinh khủng, nhìn dáng vẻ như sẽ ra tay bất cứ lúc nào.
Trịnh Hoành tiếp tục nói: "Vị đại nhân vật này đến từ hoàng thất Bắc Huyền Thiên, nhưng cụ thể là vị nào tại hạ cũng không có tư cách tiến đến chứng thực."
"Hoàng thất Bắc Huyền Thiên?”
Hắn nói như vậy, khiến cho bọn người Chương Bác Xán đều giật mình. Nếu đúng là người của hoàng thất Bắc Huyền Thiên tới, như vậy thì bốn đại tông môn bọn họ ở trước mặt đối phương đúng là không tính là cái gì cả.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]