Chương trước
Chương sau
"Nếu như là người khác giúp Ôn Viễn Tùng và Thẩm Văn Sơn, ta nhất định không chút do dự dẫn các ngươi xông đi lên.

"Nhưng, đại nhân vật đang ở bên trong Ngọc Liễn, đừng nói Cự Linh Cung chúng ta, cho dù là toàn bộ tông môn Đông Hoang đều không đủ người ta một cước giẫm, lúc này xông đi lên không phải là muốn chết hay sao?”

Bị hắn mắng một trận như vậy, chúng đệ tử đều chấp nhận. Hoàn toàn chính xác, phách lối cũng phải nhìn đối tượng. Trước mặt một số người, tuyệt đối không thể phách lối, mà phải vô cùng cẩn thận mới đúng a!

Sau đó, Giang Nguyên Phàm dẫn đầu chúng đệ tử chậm rãi lùi về sau.

Khi sắp rời khỏi đỉnh núi, hãn nhìn thấy Lâm Hiên dẫn theo chúng nữ nhỉ từ bên trong Ngọc Liễn đi ra.

"Quả nhiên là Bắc Huyền Thiên Đế phu!"

Giang Nguyên Phàm cảm thấy rất may mắn vì mình đã cẩn thận như vậy. 

Mà đúng lúc này.

Hắn nhớ lại là chưởng môn Tam Thanh Tông, Thiên Dương Tông và Cửu Đỉnh Môn và thân ca ca mình đều dẫn người đi Huyền Vân Các,

"Ta nhất định phải nhanh chóng thông báo ca ca trở về, lỡ như Đế phu cũng đi Huyền Vân Các thì nguy to rồi!"

Khi vây quét mấy người Thẩm Văn Sơn, Giang Nguyên Phàm và ca ca của hẳn Giang Hồng Lãng chia binh hai đường. Hắn phụ trách dẫn người truy sát Thẩm Văn Sơn, mà những người khác thì tiến về Huyền Vân Các ôm cây đợi thỏ.

Hiện tại xem ra đây cũng không phải là một cử chỉ sáng suốt.

Nếu bị Đế phu đụng phải bọn họ đại khai sát giới ở Huyền Vân Các, vậy kết quả sẽ là...

Giang Nguyên Phàm không dám suy nghĩ nhiều, vội vàng dẫn theo chúng đệ tử tăng tốc độ rời đi.

....

Trên vách đá.

Ôn Viễn Tùng và Thẩm Văn Sơn sau khi hành lễ thì một năm một mười kể lại tao ngộ hôm nay cho Lâm Hiên.

Sau đó, Thẩm Văn Sơn cung kính nói ra: "Hôm nay nhờ có Đế phu ngài xuất hiện mới có thể dọa chạy đám kẻ xấu đó, sau này tại hạ nguyện làm trâu làm ngựa để báo đáp ân tình của Đế phu!"

Hãn chú ý tới Giang Nguyên Phàm đã triệt hồi Mà bởi vì Đế phụ ra mặt, chắc hẳn Giang Nguyên Phàm trong lúc nhất thời cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ. Như vậy cũng để cho hẳn có đủ thời gian để trở về cứu con của mình.

Sau khi nói xong, hẳn ra hiệu Ôn Viễn Tùng cùng hẳn trở về Huyền Vân Các.

Ôn Viễn Tùng lắc đầu nói: "Ngươi để cho ta xuất thủ, nhiều nhất có bảy tám phần mười chắc chắn cứu được hài tử”

"Nhưng nếu như Đế phu xuất thủ thì đứa bé đó có một trăm phần trăm chắc chắn phục hồi như cũ!"

Thẩm Văn Sơn nghe xong lập tức bừng tỉnh đại ngộ.

Đúng đó, Đế phu là nhân vật bậc nào!

Ngay cả Đan Vương Ôn Viễn Tùng đều tôn sùng như thế, chứng tỏ là Đế phu có năng lực tái tạo lại toàn thân a!

"Đế phụ, tại hạ cầu ngài xuất thủ cứu nữ nhi đáng thương của ta!" Thẩm Văn Sơn dưới sự kích động muốn quỳ xuống đất.

"Cha, dẫn bọn ta đi xem tiểu muội đó đi!"

Lúc này các tiểu nha đầu cũng lộ ra ánh mắt mong chờ.

Các nàng nghĩ thầm tiểu muội muội vẫn chưa tới một tuổi mà đã bị bệnh năng như vậy, đúng là đáng thương. Mình chẳng những muốn cha đi cứu nàng, còn muốn ở bên cạnh cỗ vũ cho tiểu muội muội

Nghe được chúng nữ nhỉ yêu cầu như vậy, Lâm Hiên dứt khoát làm người tốt làm đến cùng, đồng ý.

...................................

Thiên Vân sơn, Huyền Vân Các.

Xa hoa Thanh Dự Phi Điểu Ngọc Liễn xẹt qua trời cao, bay về phía viện lạc trên đỉnh núi.

Thấy cảnh này, chúng đệ tử Huyền Vân Các đều lộ ra vẻ khiếp sợ.

"Đây là Ngọc Liễn hoàng thất Bắc Huyền Thiên, hắn là có đại nhân vật giáng lâm Huyền Vân Các chúng ta rồi?" 

“Sư tôn nói, Huyền Vân Các chúng ta sáng lập ba vạn năm, chưa hề tiếp xúc với người của Cửu Thiên Tiên Vực, hôm nay đúng là không tầm thường a!"

"Ta có dự cảm mãnh liệt, sau ngày hôm nay, Huyền Vân Các chúng ta sẽ thanh danh vang dội Đông Hoang!"

...

Trong tiếng tán thưởng của chúng đệ tử, Ngọc Liễn đáp xuống ở trong viện.

Lâm Hiên dẫn bốn cô con gái đi ra, Thẩm Văn Sơn và Ôn Viễn Tùng tới trước vội vàng tiến lên đón.

"Đế phu, mời!" Thẩm Văn Sơn trong lòng vô cùng kích động.

"Văn Sơn, các ngươi đã tìm được giải dược rồi hay sao?”

Một vị mỹ phụ nhân vội vàng đi từ trong chính sảnh tiền viện ra, nàng chính là thê tử của Thẩm Văn Sơn Tô Quỳnh.

Thẩm Văn Sơn mừng rỡ nói ra: "Đâu chỉ tìm được giải dược? Chúng ta ngay cả Bắc Huyền Thiên Đế phu cũng mời tới được!"

Tô Quỳnh vội vàng ngẩng đầu nhìn về phía Lâm Hiên, chỉ nhìn có một chút mà trong lòng đã kinh thán không thôi. Không hổ là đại nhân vật Cửu Thiên Tiên Vực, khí chất này chính là siêu phàm thoát tục.

hiếp thân bái kiến Đế phu!" Tô Quỳnh vội vàng hành lễ.

Lâm Hiên khẽ vuốt cằm: "Chớ nói nhiều lời, đi xem đứa bé trước đi!”

“Tốt” Thẩm Văn Sơn và Tô Quỳnh vội vàng dẫn đường, dẫn Lâm Hiên đi vào trong phòng ngủ trong hậu viện.

Lâm Hiên nhìn thấy bên cạnh giường lớn trong phòng ngủ có một cái nôi được chế tác rất là tỉnh xảo. Mà trong cái nôi thì là một tiểu nữ hài đang được quấn trong tã lót.

Nhưng cụ thế là cái gì thì Ôn Viễn Tùng cũng chưa nói rõ ràng, chỉ nói là Tử Vân Long Hoàng Tham rất có khả năng có thể trị liệu cổ độc này.

Lâm Hiên gật gật đầu: "Không sai, nàng trúng loại cổ tên là Bích Tàm Phệ Tủy Cổ."

"Cổ này cực kỳ tà ác, một khi xâm nhập nhân thể thì có thể bám vào bên trong cốt tủy, nhanh chóng thông qua huyết dịch xâm nhập toàn thân”

 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.