Chương trước
Chương sau
U Minh Tuyệt Địa chính là một cái thế giới đóng kín, Lý Tiêu không chỗ nào có thể trốn, chỉ đành bay ra phía ngoài. Nà trong quá trình hắn bay ra ngoài, một đoàn ngũ sắc thần lõi kinh khủng lại xuất hiện ở trên cửa hang một lần nữa.

Thần lôi đó như là một văng mặt trời rực rỡ, chiếu sáng toàn bộ U Minh Tuyệt Địa.

Khiến cho người ta cảm thấy giống như là diệt thế cự thần giáng lâm.

"Trời ạ,thật là đáng sợ!”

Lý Tiêu vội vàng sử xuất toàn lực, bám chặt vào vách động chạy ngược lên trên.

Mà lúc này, thần lôi quang đoàn phi tốc rơi xuống quỹ Thành phía dưới.

Dưới ánh mất hoảng sợ của vô số quỹ vật

Thần lôi đột nhiên nổ tung, hóa thành một đạo Lôi Hỏa hình tròn mãnh liệt phóng tới bốn phương tám hướng.

Oanh!!!

Đứng ở biên giới U Minh Tuyệt Địa, mọi người nhìn thấy một đạo lôi hỏa từ phía dưới bản lên trên trời. Lôi hỏa thanh thế to lớn, giống như một cái hỏa trụ nối liền thiên địa.

Không cần suy nghĩ nhiều, bọn họ cũng biết quỹ vật phía dưới tất cả đều xong đời. 

Mà lúc này, một thân ảnh bỗng nhiên xuất hiện.

Lý Tiêu huyễn hóa ra hình người, lăng không quỳ gối trước mặt Lâm Hiên.

“Thượng tiên, là tiểu nhân có mắt không tròng trêu chọc ngài, xin ngài bỏ qua cho!”

Sau khi hân đi ra trong lòng còn ôm chút chờ mong có thể dựa vào vận may để chạy trốn, nhưng mà trong nháy mắt, một luồng thần niệm giống như là viễn cổ cự thần khóa chặt lấy hán.

Bây giờ cho dù hán có một trăm cái lá gan cũng không, dám chạy trốn, chỉ có thể quỹ xuống đất cầu xin tha thứ.

Mà sau khi nhìn thấy rõ ràng hình dạng của hắn thì các tiếu nha đầu nhao nhao lộ ra ảnh mắt kinh dị.

"Hóa ra cũng không phải là tất cả quỹ vật đều rất đen!”

"Đúng đó đúng đó, nhìn dáng vẻ của hân rất giống người bình thường!"

Lâm Hiên nghe vậy ôn hòa cười nói: "Đó là bởi vì hân đã. tu thành quỹ Vương, có thể huyễn hóa ra hình dạng của người bình thường"

"A nha!" Các tiểu nha đầu đồng thời gật gật đầu.

Cảm thấy trì thức mà cha dạy cho mình rất là mới lạ thú vị.

Lý Tiêu tuyệt vọng nhìn Lâm Hiên một chút, hóa ra vị đại năng này cố ý giữ lại mình để làm công cụ dạy học cho nữ nhi của hắn. Nếu không phải như thế, sợ lại vừa rồi hẳn đã dùng thần niệm triệt để xế nát minh!

"Đế phu tại thượng, tại hạ có một chuyện muốn nhở” Lúc này Trịnh Thiên Khuê tiến lên hành lễ.

Lâm Hiên thản nhiên nói: "Ngươi nói.”

“Tại hạ muốn nhờ Đế phu hỗ trợ, để ta có thế đem quỹ 'Vương này về"

Trịnh Thiên Khuê nói ra: "Nếu như tại hạ thấy không sai, quỹ Vương này chính là Yến Quốc khai quốc Hoàng đế Lý Tiêu, ít nhất có được bốn ngàn năm tu vi."

“Hổ Long Sơn chúng ta vẫn luôn nghiên cứu phương, pháp đối phó quỹ vật, nếu như có thể đem hán về nghiên cứu thì nhất định có thể trợ giúp rất lớn cho tông môn chúng ta!"

Lãm Hiền khẽ vuốt cảm: "Có thể."

"Trịnh Thiên Khuê và các đệ tử của hân vẫn luôn trợ giúp nhân gian trừ quỹ, có thể có như là một đám người rất có chí hướng

Chỉ là một quỹ Vương. Đối với Lâm Hiên thì hoàn toàn không có ý nghĩa gì, nhưng lại có thể để cho Hổ Long Sơn gia tăng kinh nghiệm quỹ báu. Đối với chuyện này, đương nhiên Lâm Hiên sẽ không cự tuyệt.

"Thế là hân tủy ý giơ ngón tay lên, nhâm ngay Lý Tiêu bân ra một cái lôi quyết. Có lôi quyết này tiềm ẩn trong cơ thể Lý Tiêu thì tương đương với phong ấn tu vi của hắn. Từ nay về sau, Lý Tiêu sẽ bị lôi quyết áp chế, mặc người chém giết. 

Mà lúc này Lý Tiêu cũng biết rõ thân phận của Lâm Hiên, vội vàng cầu khẩn: "Cầu Đế phu thả ta, tiểu nhân biết sai!"

“Đế phu kim khấu một lời nặng như cửu đỉnh, ngươi đừng có phí công cầu khẩn!” Trịnh Thiên Khuê nở một nụ cười vui về

Lấy ra một pháp khí chuyên môn nuôi quỹ, thu Lý Tiêu vào.

"Đa tạ Đế phụ!"

Sau đó, hân dẫn theo chúng đệ tử Hổ Long Sơn cung kính hành lễ với Lâm Hiên, sau đó mới rời đi

Mắt thấy quỹ vật chỉ loạn triệt để bị trấn áp, sau đó Lâm Hiên cũng dẫn theo chúng nữ nhỉ chuẩn bị rời khỏi. Nhưng mà trước khi rời đi, hán vung tay phải lên, cuốn lên vạn trượng giỏ. lốc

Ầm ầm~

Một tòa đại sơn cao tới mười vạn trượng bán kính hơn. năm dặm bị hẳn nhổ tận gốc. Sau đó là một tiếng vang thật lớn vang lên, ngọn núi này rơi tháng vào phía trên U Minh Tuyệt Địa, triệt để đóng kín đó.

"Di sơn đảo hải!"

"Không hổ là cường giả Đế Cảnh, đúng là mạnh mẽ đến không cách nào tưởng tượng a!"

Ba người Lục Trường Sinh, Dương Tiến, Trúc Thanh Quân thấy thế, trong lòng rung động tột đỉnh. Đế phụ làm như vậy, U Minh Tuyệt Địa vĩnh viễn biến mất. 

Lúc ngẩng đầu lên, bóng dáng màu trắng tuấn mỹ tuyệt thế đó đã dẫn theo chúng nữ nhỉ đi xa.

"Trong mát Trúc Thanh Quân chứa vẻ ái mộ, động tinh hô lên hai chữ: "Đế phu!"

Lục Trường Sinh cùng Dương Tiến hai mặt nhìn nhau

Bọn họ đã hiếu, đầy là Trúc Thanh Quân động tâm với Đế phu. Ngẫm lại cũng thế, người như Đế phụ, cô gái nào thấy hân mà có thể không thích cho được?

Nhưng mà một khi đã như vậy thỉ hai người bọn họ cảng không lọt nổi mắt xanh của Trúc Thanh Quản.

Nhưng Lục Trường Sinh và Dương Tiến trong lòng đều không có oán hận và ghen ghét với Lâm Hiên.

Có ít người, cả đời bọn họ đều không thế sánh được!

....

Lâm Hiên dẫn theo chúng nữ nhỉ trở lại hoảng cung Lam Vân Quốc. Mới vừa vào cửa, các tiểu nha đầu đã không kịp chờ đợi lôi kéo hắn ngồi vào bàn.

"Ai nha, thật đói thật đó!"

"Đúng thế, ta đói, rất muốn một hơi ăn hết một cái đùi gà lớn!"

Các site khác đang copy và ăn cắp của Mêtruyệnhót nhé cả nhà. Truyện sẽ thiếu nội dung. 

Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.

Lâm Hiên vội vàng nói: "Các bảo bối, ăn chậm một chút, nếu không phải bụng sẽ đau”

Nhưng mà bọn nhỏ đói, hoàn toàn không nghe lọt những lời mà hán nói.

Như phong quyển tàn vân, ăn sạch sẽ đô ăn trước mặt mình.

..............................................

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.