Lương Khâu tốt xấu gì cũng là Bát giai đại yêu, kết quả lại bị một đoàn lôi quang của Bắc Huyền Thiên Đế phu đánh cho nổ thành bột mịn. Hiện tại xem ra
một kiếm vừa rồi của Đế phu là đã hạ thủ lưu tình đối với mình rồi. Nếu không, với thực lực Đế Cảnh của hắn, tăng cường lôi lực thêm mấy lần nữa thì tuyệt đối có thể miểu sát mình giống như là miểu sát Lương Khâu.
Nghĩ đến đây, trong nháy mắt tâm trạng của Tang Mạc như rơi xuống đáy cốc. Đối mặt cường giả cấp thống trị như thế này hắn hoàn toàn không có can đảm ra tay lần thứ hai!
Bành!
Sau đó Lâm Hiên một cước giẫm Tang Mạc ngã xuống đất, kiếm trong tay lôi quang lóng lánh, chỉ thẳng vào yết hầu của Tang Mạc: "Nói đi, người nghe theo lời sai sử của người nào mà đi mai phục Huyền Băng Nữ Đế?"
Tang Mạc cảm thấy từng sợi ý lạnh từ yết hầu chạy thẳng vào trong tim, hoàn toàn không dám dấu diếm, vội vàng nói: "Là người của Hoàng thất Nam Huyền Thiên!
Hoàng thất Nam Huyền Thiên?
Khóe miệng Lâm Hiên nở một nụ cười lãnh khối rốt cuộc cũng tìm được chính chủ rồi!
................
Nói cho rõ ràng ra, rốt cuộc là người nào trong Hoàng tộc Nam Huyền Thiên?" Lâm Hiên truy vấn.
Tang Mạc lắc đầu: "Chuyện này tiểu nhân hoàn toàn không biết thật! Tiểu nhân chỉ có thể xác định đối phương đến từ Hoàng tộc Nam Huyền Thiên
Lâm Hiên dùng La Sát Thần Niệm xâm nhập thức hải của Tang Mạc, xác nhận những gì mà hắn nói đúng là không có sai.
Ngẫm lại cũng thế. Với đẳng cấp của Tang Mạc, nếu như đối phương có ý giấu giếm thân phận thì hắn không có năng lực để điều tra ra được đâu. Nhưng mà đối với Lâm Hiên, chuyến đi này xem như đã đạt được thứ mà hẳn muốn.
Người của Hoàng thất Nam Huyền Thiên thiết kế mai phục Đông Hoàng Tử U. Tin tức này hẳn sẽ truyền lại cho Đông Hoàng Tử U. Tin tưởng với thú đoạn và năng lực của Đông Hoàng Tử U thì chẳng những có thể đề phòng Nam Huyền Thiên mà nói không chừng còn có thể bắt được người đã đứng ra liên hệ với Tang Mạc. Đến lúc đó, nếu như có cần, chắc chắn Lâm Hiên sẽ là người đầu tiên ra tay.
Nhìn thấy Lâm Hiên không có ý bỏ qua cho mình, Tang Mạc vội vàng cầu khẩn: "Bắc Huyền Thiên Đế phu, ngươi đã giết sạch tộc nhân của ta, ngươi hãy rủ lòng từ bi mà bỏ qua cho ta đi!"
Lâm Hiên lạnh lùng nói: "Ngươi cũng biết đây là chuyện không thể nào."
Nếu không phải mình kịp thời chạy tới, ba trăm đôi đồng nam đồng nữ đó sẽ bị chiến sĩ Yêu tộc thủ hạ của Tang Mạc mở ngực mổ bụng. Bọn họ đối xử với nhân tộc tàn nhẫn như vậy, hoàn toàn không có lý do buông tha cho hắn.
Đuối tận giết tuyệt mới là lựa chọn chính xác nhất!
Phốc phốc!
Trong nháy mắt kiếm của Lâm Hiên xuyên thấu yết hầu Tang Mạc.
Thu kiểm, Lâm Hiên phi thân lên nhìn xuống toàn bộ Bắc Cố Sơn Mạch.
"Lên!"
Hân hơi nhấc ngón tay, sau đó nhìn thấy một đạo hòa quang màu vàng đất bao phú phạm vi ba vạn dặm, bao trùm toàn bộ Bắc Cố Sơn Mạch ở trong đó.
Đây cũng là Bàn Tướng Đại Trận của tổ tiên Ngân Dương Tộc sáng tạo.
Có được Thập Phương Trận Đồ, Lâm Hiên hoàn toàn không cần hiến tế người sống cũng có thể thôi động được trận pháp này. Mà sở dĩ Lâm Hiên kích hoạt trận pháp này đương nhiên là vì muốn triệt để phá hủy. nói
"Phá!"
Lâm Hiên ngón tay trầm xuống, sau đó một vệt kim quang vọt vào trong trận nhãn của Bàn Tướng Đại Trận. Sau đó là từng tiếng ầm ầm vang lên! Một tiếng nổ vang kinh thiên, toàn bộ đại trận từ trên xuống dưới đều hoàn toàn nổ thành bột phấn. Tính cả bốn đường. rãnh ở bốn phương vị Đông Nam Tây Bắc cũng bị lật tung nổ cho nát vụn hết.
Loạn thạch bụi đất bao trùm, cho dù bất kỳ người nào cũng không thể nào khởi động lại được đại trận này.
Sau khi làm xong tất cả mọi chuyện, Lâm Hiên hóa thành lưu quang, nhanh chóng trở vẽ Thủy Tinh Cung
Vừa tới cửa cung điện thì Lâm Hiên đã nhìn thấy một đám người hầu thủ vệ xông ra khỏi cửa giống như là đang chạy trốn giữ mạng.
"Mau trốn a!
“Chuyện này chuyện này chuyện này... thật là đáng sợ!
“Trời ạ! Tại sao lại có yêu thú khủng bố như vậy!”
Ngay cả thống lĩnh hộ vệ Phong Cấm Phàm cũng mặt mũi tràn đầy hoảng sợ lao ra khỏi cửa, vừa chạy vừa quay đầu nhìn vào bên trong hô to: "Các tiểu tổ tông, các ngươi mau kêu nó dừng lại đi sắp sợ chết người rồi!"
Lâm Hiên vội vàng đi vào cửa cung, sau đó nhìn thấy trong hoa viên to lớn, Cửu Đầu Thiên Mãng đã triệt để khôi phục bản thể.
Lúc này nó, đứng thẳng người, cao khoảng chừng ngàn trượng.
Dáng vẻ cực kỳ to lớn che khuất ánh nắng.
Từ dưới mặt đất nhìn lên thì giống như là một ngọn núi cao khiến cho người ta nhìn thấy mà trong lòng run sợ. Mà bốn tiểu bảo bối của hẳn thì chia nhau cưỡi ở trên đầu Cửu Đầu Thiên Mãng, bốn đôi chân ngắn nhỏ vui vẻ quơ quơ.
“Thật cao! Chơi rất là vui!
"Tiểu Cửu, ngươi có thể biến lớn hơn một chút nữa được hay không?”
"Đúng đó, Tiếu Cửu ngươi biến lớn hơn nữa một chút, hoa viên của chúng ta lớn lắm không sợ bị ngươi làm hỏng đâu!"
"Nếu như tiểu Cửu có thể cao giống như là ông trời thì tốt quá, như thế thì ta có thể ăn luôn đám mây!
Lâm Hiên lập tức hiểu được, hóa ra là các tiểu nha đầu muốn cưỡi Tiểu Cửu chơi, cho nên mới kêu nó biến thành cao lớn như vậy. Mà đối với hộ vệ và người hầu trong Thủy Tinh Cung, Tiểu Cửu thực sự quá kinh khủng.
Dáng vẻ như thế lại đi dạo khắp nơi trong hoa viên không khiến cho những người này sợ hãi mới là lạ đó.
Không ngờ được là mình mới rời khỏi đây chỉ một lát như thế mà đám tiểu khả ái này đã làm ra động tĩnh lớn như vậy.
Lâm Hiên bất đắc dĩ lắc đầu cười một tiếng, cưng chiều ngẩng đầu nói ra: "Các bảo bối, cha có thể dẫn các ngươi đi lên chỗ cao hơn chơi.
Nhân cơ hội này, Lâm Hiên lấy ra "Phi Vũ" mà hắn tìm được từ trong nạp giới của Độc Tí Viên Vương.
Sau khi phong ấn một tin tức vào bên trong đó thì hẳn lập tức dũng linh lực phong bế nó lại ném xuống Huyền Băng Cung bên dưới.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]