Mộ Ấu Khanh thì yên lặng khẽ gật đầu. Vừa rồi nhất thời nóng vội, nàng lại quên biểu tỷ phu là cường giả cao thâm mạt trắc. Xem ra, sau này gặp được chuyện khó thì phải nghĩ tới biểu tỷ phu mới được.
"Đế phu, xin ngài xuất thủ trả lại sự bình yên cho Bành Thành!" Triệu Hồng Diêu tiến lên cung kính nói.
Năng lực của Đế phu đủ để lắng lại trận quỷ loạn này một cách dễ như trở bàn tay.
Lâm Hiên gật gật đầu, lúc đầu hắn cũng định sẽ triệt để tiêu diệt những quỷ vật này. Sau đó, hắn ngự không mà lên, một bộ áo trắng trôi nổi trên trăm trượng trên không trung.
Nâng lên ngón tay trắng nõn thon dài, bóp ra một cái ấn quyết huyền diệu màu đỏ.
"Đi!"
Lâm Hiên ném ấn quyết về phía Bành Thành.
Hai ba cái hô hấp sau, một đoàn lôi vân màu đỏ sậm phạm vi trăm dặm bỗng nhiên xuất hiện trên không Bành Thành. Trong lôi vân, vô số tia chớp màu đỏ nổ vang không ngừng, thanh thế to lớn.
Ầm ầm! ! !
Sau đó, lôi vân tựa như vỡ đê, phóng xuất ra ức vạn đạo Thần Lôi màu đỏ kinh khủng. Khi những Thần Lôi này đánh xuống Bành Thành, sau đó từng tiếng nổ vang đinh tai nhức óc nhanh chóng vang lên.
Bọn người Triệu Hồng Diêu thấy thế thì nhịn không được ngẩng đầu nhìn về phía thân ảnh màu trắng giữa không trung. Chỉ cảm thấy trong lòng sùng bái kính sợ, giống như nước sông cuồn cuộn.
………………………………
Địch Nguyệt Quốc, ba trăm vạn dặm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-cong-ta-day-khong-muon-bi-ep-cuoi/3680828/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.