Tuyền Châu cũng nâng tay lên, dùng miệng thổi hồ điệp một cái, trợ giúp nó bay đi.  
 Tuyền Hi nhìn hồ điệp trong tay một chút, lẩm bẩm nói: "Ta rất là không nỡ lòng để ngươi đi, nhưng ta cũng không thể để cho ngươi chết ở trong tay ta được!"  
 Nói xong, nàng cũng thả hồ điệp đi. Tuyền Ấu vốn định lén lút giấu một con hồ điệp. Nhưng nhìn thấy các tỷ tỷ đều phóng sinh hồ điệp, nàng cũng chỉ đành thả hồ điệp.  
 "Người ta cũng là một người rất hiền lành!"  
 Tuyền Ấu vẻ mặt đắc ý nghĩ.  
 Lâm Hiên nhìn thấy bốn cô con gái đều có ái tâm như thế, đứng ở một bên cười khẽ gật đầu trong mắt tràn đầy vẻ cưng chiều.  
 "Biểu tỷ phu!"  
 Ngay khi Lâm Hiên dẫn theo bọn nhỏ đi ra khỏi rừng cây, bóng dáng Mộ Ấu Khanh vội vàng xuất hiện ở trước mắt.  
 Lâm Hiên quan sát nàng một chú.  
 Lúc này, gương mặt xinh đẹp của nàng trắng bệch, dáng vẻ như là tiêu hao rất là nhiều. Mà bởi vì ra không ít mồ hôi, tóc mai nàng đã đính vào trên gương mặt, có chút yếu đuối khiến cho người ta nhìn thấy mà thương. Váy mỏng trên người dính sát vào người lộ ra đường cong lả lướt.  
 "Tại sao lại trở nên chật vật như thế?" Lâm Hiên tò mò hỏi.  
 Gương mặt xinh đẹp của Mộ Ấu Khanh hơi đỏ lên, không ngờ được là lại để cho biểu tỷ phu nhìn thấy dáng vẻ của mình như thế này.  
 Sau đó hít sâu một hơi nói ra: "Quỷ vật 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-cong-ta-day-khong-muon-bi-ep-cuoi/3680827/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.