Chương trước
Chương sau
 

 Nam tử một mặt cung kính, nở một nụ cười nói: "Tại hạ Bạch Lộc Thư Viện Ninh Kiệt, trước đó vài ngày ở đại hội văn đàn luận đạo được chiêm ngưỡng phong thái Đế phu, cho nên liếc mắt một cái là nhận ra Đế phu." 

 "Thì ra là thế." Lâm Hiên khẽ vuốt cằm. 

 Nghe được bọn họ đối thoại, đám người Bạch Phong Tín nhất thời kính sợ vạn phần. 

 Bạch Lộc Thư Viện là Nho Gia Thư Viện nổi tiếng bên trong Bắc Huyền Thiên. 

 Ninh Kiệt xưng hô Lâm Hiên là Đế phu, như vậy chứng tỏ là Lâm Hiên là nam nhân của Bắc Huyền Thiên Nữ Đế. 

 "Khó trách người này tiêu sái phiêu dật như vậy, lại mạnh đến mức dọa người như vậy, hóa ra hắn là nam nhân của Huyền Băng Nữ Đế!" 

 Đám người Bạch Phong Tín bừng tỉnh đại ngộ. 

 "Tại hạ Xích Tiêu Thiên Phong Nguyệt Tông Bạch Phong Tín, bái kiến Bắc Huyền Thiên Đế phu!" Bạch Phong Tín vội vàng tiến lên hành lễ. 

 Dù hắn là người của Xích Tiêu Thiên, giờ phút này cũng không thể không chủ động hành lễ với Lâm Hiên. 

 Trên thực tế, theo Bạch Phong Tín, có thể nhìn thấy Bắc Huyền Thiên Đế phu đã là vinh hạnh của hắn. Mặc dù Phong Nguyệt Tông có chút danh tiếng ở Xích Tiêu Thiên, nhưng muốn so với Bắc Huyền Thiên Đế phu thì chính là khác nhau một trời một vực, chỉ có thể nhìn lên. 

 Nhìn thấy Bạch Phong Tín hành lễ, bọn người Lâm Thông cũng bước lên phía trước thi lễ. 

 "Xích Tiêu Thiên Cự Kiếm Môn Lâm Thông, bái kiến Bắc Huyền Thiên Đế phu!" 

 "Xích Tiêu Thiên Diệu Huyền Tông Vương Văn Dương, bái kiến Bắc Huyền Thiên Đế phu!" 

 ... 

 Thấy cảnh này, Lăng Dung đang đứng bên cạnh thân thể nhịn không được run nhè nhẹ lần nữa. Nàng ngẩng đầu, ngước nhìn nam nhân tuấn mỹ phi phàm đứng đối diện mình. 

 "Ngay cả Bạch Phong Tín vừa mới bức bách ta ở trước mặt hắn cũng phải khúm núm." 

 "Nam nhân như vậy mới thật sự là tồn tại cao cao tại thượng." 

 "So với hắn, Đại Hạ Quốc quốc quân, Thái tử có đáng là gì?" 

 Lăng Dung không khỏi âm thầm lắc đầu. 

 Lúc trước một tờ hôn ước đó cũng không phải là ý nàng. Chỉ là gia chủ Lăng gia, cũng chính là phụ thân của nàng. Vì lợi ích gia tộc mà cưỡng ép quyết định hôn ước cho nàng và Thái tử. 

 Không ngờ được là lúc nghe mình mất hết tu vi, linh căn không còn, Đại Hạ Quốc quốc quân và Thái tử lập tức đổi sắc mặt. 

 Loại tiểu nhân mượn gió bẻ măng như bọn họ cũng có tư cách tự xưng quý tộc? Chỉ sợ trước mặt Bắc Huyền Thiên Đế phu, ngay cả xách giày cho hắn cũng không xứng! 

 "Ừm." Lâm Hiên lạnh nhạt đáp lại một tiếng. 

 Trước khi hiện thân, thần trí của hắn đã bao trùm vị trí của mọi người. 

 Đối với chuyện Bạch Phong Tín bức bách Lăng Dung hắn cũng biết rõ, cho nên hắn cũng không có hảo cảm với Bạch Phong Tín. Mặc dù chuyện này không có quan hệ gì với hắn nhưng đối với người yêu thích lấy mạnh hiếp yếu, Lâm Hiên rất là xem thường. 

 "Cha cha, mẫu thân nói mỗi một con yêu thú đều có yêu đan, ngươi nói yêu đan của Thiết Sư Quái giấu ở nơi nào nha?" 

 Lúc này Tuyền Châu trở lại bên cạnh Lâm Hiên hỏi. 

 "Đương nhiên là trong bụng." Lâm Hiên vuốt vuốt đầu nhỏ của nàng. 

 Tuyền Hi cũng đi tới: "Mẫu thân nói yêu đan rất hữu dụng, vậy chúng nó là do yêu thú phun ra hay là sinh ra nha?" 

 Tuyền Ấu vội vàng vọt lên, giơ tay nhỏ lên nói: "Ta biết, chắc chắn là sinh ra!" 

 Tuyền Châu, Tuyền Hi và Tuyền Hàm đồng thời nhìn về phía Tuyền Ấu: "Làm sao ngươi biết?" 

 Tuyền Ấu nhìn thấy ba tỷ tỷ đều vẻ mặt không biết rõ tình hình, lập tức đắc ý hất cằm lên, hừ hừ nói: "Bởi vì Cửu Lân Ban Xà trong phòng ta sinh rất nhiều yêu đan." 

 Mấy người Tuyền Châu nghe xong thì lắc đầu: "Đó rõ ràng là trứng rắn!" 

 Tuyền Ấu không phục nói: "Không thể nào! Lần trước ta hỏi Cửu Lân Ban Xà, thứ nó sinh phải yêu đan không, nó liên tục gật đầu nói đúng!" 

 Tuyền Châu che miệng cười nói: "Đó là bởi vì nó sợ bị ngươi khi dễ!" 

 Tuyền Hi lắc đầu thở dài: "Mẫu thân nói, lúc đầu Cửu Lân Ban Xà trời sinh tính rất hung mãnh, bây giờ sống sờ sờ bị ngươi khi dễ thành một bé ngoan." 

 Tuyền Hàm gật gật đầu: "Đúng đó, đụng phải Tuyền Ấu, những yêu thú này đều rất đáng thương!" 

 Lâm Hiên nghe hết cuộc nói chuyện của nữ nhi, không khỏi bị chọc phát cười. 

 Hóa ra Đông Hoàng Tử U chỉ nói cho chúng nữ nhi về yêu đan, nhưng không có nói kĩ các tri thức về yêu đan cho các nàng biết. 

 Xem ra, mình có thời gian thì còn phải nói rõ chi tiết chuyện yêu thú với các nàng. 

 Trong lúc nói chuyện, Bạch Phong Tín trong tay bưng lấy một quả cầu thuần bạch sắc đi tới. Quả cầu này lớn chừng bằng quả trứng gà, bên ngoài có chín đạo kim quang quanh quẩn. Cho dù thân ở phía xa thì vẫn có thể cảm nhận được phía trên tản mát ra khí tức mãnh liệt. 

 "Đế phu, đây chính là yêu đan của Thiết Sư Quái." Bạch Phong Tín một mặt lấy lòng. 

 Hắn cảm thấy Lâm Hiên là Bắc Huyền Thiên Đế phu, chuyện nhỏ nhặt như lấy yêu đan này đương nhiên sẽ không tự mình xuất thủ. Hắn vừa khéo nhân cơ hội này lấy yêu đan ra, lấy lòng Lâm Hiên. 

 Bọn người Lâm Thông đều vẻ mặt hâm mộ nhìn viên yêu đan đó một chút. Yêu đan của yêu thú cấp chín, phóng tới Tu Chân Giới, tuyệt đối là bảo vật giá trị liên thành. Nếu như có thể luyện hóa hấp thu, không nói có thể lập tức tăng lên một cái đại cảnh giới nhưng ít nhất nửa cái cảnh giới là chắc chắn. 

 Nhưng mà thứ này vốn là của Bắc Huyền Thiên Đế phu. Bọn họ cho dù lại trông mà thèm cũng không dám động một chút ý đồ xấu nào. 

 Lúc này, một thân ảnh kiều tiểu bỗng nhiên phóng tới trước mặt Lâm Hiên, bỗng nhiên quỳ gối trước mặt hắn. 

 Lăng Dung khẩn cầu: "Đế phu, tiểu nữ Lăng Dung, xin ngài mở kim khẩu để ta có thể đi vào bí cảnh này."

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.