Làm một người hiện đại, Mạc Thiên Hàm có thói quen rất để ý vấn đề vệ sinh, cho nên hắn hi vọng phu lang tương lai của hắn cũng có thể noi theo thói quen của hắn, vì vậy tên này lại bắt đầu lăn lộn, trên các lối đi nhỏ giữa các bộ phận trong nhà đều lót gạch xanh, còn dùng cây trúc dựng hàng rào xung quanh các lối đi, như vậy dù trời mưa cũng sẽ không đạp trúng sình bùn.
Nhìn đồ vật dần tăng nhiều lên, Mạc Thiên Hàm cười vui vẻ, kiếp trước làm gì có được những khoảnh khắc sung sướng như thế này a? Ai dám đi săn sói a? Đó là động vật được quốc gia bảo vệ, hiện tại thì sao? Lâu lâu hắn liền đi săn một con, ngẫu nhiên còn có gà rừng vịt hoang, nhổ mấy cọng rau dại hái mấy bụi nấm tươi, thực phẩm tươi mới 100% thiên nhiên, động vật cũng là 100% hoang dại.
Hơn nữa mấy thứ này đều là miễn phí, hắn chỉ tốn chút thời gian, con mồi chính mình săn, rau dại chính mình hái, nhà ở chính mình xây, đương nhiên, những món đồ khác là chính mình xài tiền mua về.
Mạc Thiên Hàm bận bận rộn rộn, thời gian liền trôi qua thật nhanh, chờ đến lúc hắn ngừng tay thì đã đến tháng tám, mùi hoa quế đã lan khắp chốn, đồng thời, cũng đến lúc hắn đi thôn Thượng Hồ cưới phu lang về.
Hôm nay trời vừa hửng sáng, hắn liền dậy, rửa mặt sạch sẽ, sau đó cưỡi con ngựa hắn mua đi vào huyện thành, đến nơi chuyên môn xử lý việc liên quan đến hôn lễ, lúc hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-cong-manh-me-phu-lang-ngoan-ngoan/201819/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.