Chương trước
Chương sau
Mạc Thiên Hàm liên tục chạy tới lui hai ngày mới mua đầy đủ tất cả đồ hắn cần, lại dọn thêm không ít đồ vào lầu trúc, nhiều nhất là những món gia cụ từ trúc như bàn ghế do hắn tự tay chế tạo, còn có vài tủ quần áo với kích cỡ khác nhau, giường trúc để ngủ vào mùa hè, còn có da thú do hắn tự xử lý dùng để lót giường, đều là da sói tốt nhất, giữ ấm lại mềm mại.
Kiếp trước hắn chỉ có thể tưởng tượng, giờ lại có cơ hội thực hiện nên hắn vô cùng hưng phấn đem mọi thứ hắn có thể nghĩ tới đều làm ra, còn có chăn đệm bông mới, làm đến bốn bộ, đều là bông mới vải mới, rắn chắc mềm mại, vào mùa đông đắp lên là tốt nhất, chăn mỏng cho mùa hè cũng là bốn bộ, gối cũng thế, trong phòng bếp cũng để đầy đồ vật, hai cái nồi sắt to cũng đã để vào bếp, hắn thử qua, rất tốt, đồ ăn nấu bằng nồi to vô cùng thơm ngon, ngon hơn cả nồi điện tử của kiếp trước.
Nghĩ đến phu lang tương lai của mình, hắn lại làm một chiếc bàn trang điểm, nơi này không có pha lê nên cũng không có gương thủy ngân, cho nên hắn mua một cái gương đồng lắp vào, tuy rằng hơi mờ, nhưng vẫn có thể chiếu ra người, ghế quý phi cùng ghế bập bênh cũng làm hai bộ, còn mua màn mỏng nhất có ở huyện thành làm giấy cửa sổ, như vậy phòng vừa sáng sủa vừa có thể ngừa muỗi bay vào, một công đôi việc.
Trong phòng tắm, hắn xây một cái bồn tắm lớn, chính giữa là một cái thùng gỗ to, có thể chứa hai người như hắn, hơn nữa vì có thể tắm rửa vào mùa đông, đối với việc giữ ấm hắn rất để bụng.
Dành chút thời gian đi săn mồi về ướp lại để có chút đồ mặn, gạo mua hai túi chất đầy lu chứa, bột mì mua một túi, cũng đặt trong kho, cái gọi là kho kỳ thật là một hầm chứa, lúc xây dựng hắn sử dụng chính là gạch xanh, tuyệt đối rắn chắc, trong cùng hắn dùng trúc đan thành một miếng ván trúc lót xung quanh, vừa phòng ẩm phòng mốc vừa mỹ quan.
Trong lúc này, hắn cũng đi hỏi thăm về phu lang tương lai của hắn, hắn muốn là một gia đình êm ấm, mà không phải một "bát lang", đương nhiên, "bát lang" chỗ này tương đương với "người đàn bà đanh đá".
Thực ngoài ý muốn là, ca nhi tên Thu Nghiên kia không tệ hại như trong tưởng tượng của hắn, mọi người đều nói ca nhi này đáng thương, phụ thân cùng cha mất sớm, y được thúc phụ cùng thúc thúc nuôi lớn, song thân để lại cho y đất đai cùng nhà cửa đều do thúc phụ và thúc thúc quản lý.
Nhưng thúc phụ cùng thúc thúc này lại không có lòng tốt, vì có thể trồng trọt thêm mấy năm trên đất đai của Thu Nghiên liền kéo dài đến lúc y 19 tuổi vẫn chưa tìm người gả cưới, cuối cùng thôn trưởng nhìn không được, mới cầu "Hồng ca tử" phụ trách mai mối trong huyện tìm người cho Thu Nghiên, không cầu đại phú đại quý, chỉ cần thân thể khỏe mạnh, có thể chăm sóc ca nhi như Thu Nghiên là được.
Nghe nói Thu Nghiên rất xinh đẹp, nhưng chân lại có chút vấn đề, đi đường hơi khập khiễng, nói là khi nhỏ từng té ngã gãy một chân, sau khi nối lại cũng không khỏi hẳn, cộng thêm thúc phụ cùng thúc thúc cố ý, cho nên hôn sự của y vẫn luôn bị lùi lại tới bây giờ.
Sờ sờ cằm, trách không được tại sao ngày thành hôn của bọn họ lại xác định ở mùa thu, khi đó ngoài ruộng cũng đã thu hoạch xong, bọn họ cũng không thể trồng gì khác, còn có thể lợi dụng Thu Nghiên một lần, tính kế thật hay a.
Mạc Thiên Hàm vừa lắp thêm gạch cho ổ nhỏ của mình vừa chuẩn bị cho hôn lễ, bên Thu Nghiên không có song thân, cho nên hắn không cần đi đến nhà bọn họ bái kiến nhạc phụ nhạc cha, chỉ cần đến ngày đã định liền đi đến từ đường của thôn mà đón người về là được.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.