Đầu tiên đưa nàng đi gặp “Tam công tử”, để nàng biết cái gì gọi là “Thanh niên tài tuấn”. Tuy rằng hắn thấy bọn họ chẳng có gì tính là tài tuấn, nhưng toàn bộ Tần Châu phủ đều cho rằng như vậy, vậy thì miễn cưỡng xem như vậy đi.Nhạc phụ của hắn, mười năm trước có thể một chiêu đánh lui vài tên bắt cóc cầm kiếm, như vậy võ học cao thâm, chắc là tuổi cũng không ít. Kia mười năm sau, ít nhất cũng bốn năm mươi tuổi đi. Chờ tiểu nữ tử này gặp qua bọn họ xong, sẽ phát hiện, cha nàng đã già. Đến lúc đó, còn sợ nàng không quên lão cha, yêu thương hắn? Lăng Liệt có chút khoái trá tưởng tượng.“Vô Vi, ngươi có nghĩ ra phủ đi chơi?” Hắn dụ dỗ nói.“A?” Vô Vi nghi hoặc nhìn hắn, nhất thời không hiểu.Người này biến sắc mặt cũng quá nhanh đi? Vừa rồi còn mới một bộ muốn giết nàng biểu tình, hiện tại lại cười cười nói nó, lại hảo tâm mang nàng đi chơi. Hắn muốn làm gì?“Không đi? Ta đây đã có thể đi một mình.” Thấy nàng do dự, hắn liền làm bộ một mình rời đi.“Chờ một chút! Ai nói ta không đi ?” Vô Vi vội vàng đi theo,“Ta muốn đi.”“Ha ha ha ha!” Lăng liệt cao hứng cười lớn, đem lúc trước không vui vẻ trở thành hư không.Tần Châu Thiên tửu lâu,trong sương phòng, Thượng Quan Tuấn, Bạch Tiếu Thiên, Thẩm Huyễn Lãng ba người đang ngồi đợi. Chính là đến đây một lúc lâu rồi, vẫn không thấy người hẹn bọn họ tới.“Các ngươi nói, A Liệt tìm chúng ta đến làm cái gì?” Thượng Quan Tuấn hỏi.“Hắn không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-cong-khong-bang-cha/2902139/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.