Thời gian cực nhanh, rất nhanh đã đến ngày thành thân.
Vô Vi ngồi ở bàn trang điểm, để cho mẫu thân nàng giúp nàng trang điểm.
- “Nương, ngươi lần đầu tiên gặp được cha là mặc cái dạng gì quần áo a?” Vô Vi xoay người ngẩng đầu hỏi.
- “Ngồi yên, đừng lộn xộn.” Lãnh Linh xoay đầu nữ nhi lại, tiếp tục cẩn thận sơ tóc.“Là trang phục dạ hành màu đen, bất quá, cha ngươi lại kiên trì nói là bạch y, ha ha, cũng không biết là thời điểm nào nữa a .” Nhắc tới trượng phu, Lãnh Linh lãnh diễm khuôn mặt tràn ra tươi cười.
Vô Vi phiền não nhíu mày, là mặc màu đồ trắng, hay là màu đen đi?
- “Nghĩ đều đừng nghĩ!” Lãnh Linh lấy lược gõ nhẹ vào đầu nữ nhi.“Thành thân chỉ có thể mặc đồ màu đỏ hỉ bào, có nghe hay không?”
Quyết định , nàng muốn mặc đồ màu trắng:
- “Không, ta muốn mặc đồ màu trắng, giống năm đó cha và nương gặp nhau à.”
- “Chỉ có thể mặc đồ đỏ sắc quần áo.” Lãnh Linh hét lớn. Nào có người thành thân mặc đồ màu trắng , cũng không phải làm tang sự a.
- “Ta muốn mặc đồ màu trắng.” Vô Vi rống to lại.
- “Màu đỏ.”
- “Màu trắng.”
- “Màu đỏ.”
- “Màu trắng.”……
- “Tiêu Thứ Kiệt!” Lãnh Linh hướng về phía ngoài cửa kêu to tên trượng phu.
Tiêu Thứ Kiệt nghe tiếng, đi đến, Tiêu Thứ Kiệt ba mươi lăm tuổi cùng mười năm trước giống nhau sang sảng tiêu sái, anh tuấn, tuấn tú, thời gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-cong-khong-bang-cha/2902129/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.