Thiên Tuyền kể lể nỗi lòng của bảy người đi tìm chủ nhân có bao nhiêu khó khăn cực khổ, mấy năm bôn ba màn trời chiếu đất mà chưa thấy chủ nhân. Nay gặp nàng như thấy chút ánh sáng hy vọng trong đêm trường tăm tối. Bằng miệng lưỡi khôn khéo nói bảy phần thật lòng, ba phần hi vọng hắn đã làm cho Nguyên Lam Anh mủi lòng.
Nàng lấy con dao găm nhỏ mang theo bên người trích mấy giọt máu ở ngón tay áp út. Theo chỉ dẫn của Thiên Tuyền nhỏ ba giọt vào cây tiêu ngọc. Trước ánh mắt nhìn chằm chằm của sáu hắc y nhân và phu thê Nguyên Lam Anh ba giọt máu nằm không nhúc nhích trên thân sáo.
- Mấy người thấy chưa? Ta không phải - Nguyên Lam Anh không ngoài dự đoán, định kéo tay tướng công rời đi.
- Khoan! Huyết Bạch tiêu nhận chủ! - Thiên Cơ nãy giờ không nói gì giờ mới lên tiếng.
Nguyên Lam Anh ngỡ ngàng nhìn lại cây tiêu ngọc trên tay nàng. Thật lạ kỳ, ba giọt máu như thấm vào thân tiêu biến bạch tiêu thành huyết tiêu. Màu sắc đỏ sẫm như máu nhìn bắt mắt vô cùng.
Chưa đầy nửa khắc sau, tiêu ngọc lại quay về màu trắng ban đầu. Tưởng như huyết tiêu khi nãy không có chút liên quan gì tới nó vậy. Nguyên Lam Anh há hốc mồm kinh ngạc nhìn bạch tiêu, rồi nhìn tướng công ngốc đang cười nhẹ với nàng. Nàng bó tay, lúc này chàng còn cười được à?
- Chúng thuộc hạ tham kiến chủ nhân! - Sáu người ôm quyền quỳ xuống trước mặt nàng. Lần này họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-cong-cua-ta-dang-yeu-nhat/2281184/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.