Cuộc sống ở nông trang đối với Nguyên Lam Anh chỉ có thể diễn tả được bằng bốn chữ là "vô cùng thoải mái". Nàng sống cuộc sống sâu gạo không hơn không kém. Tuy có chút thay đổi về thân phận của nàng nhưng nàng vẫn chỉ hoạt động trong vòng tuần hoàn: Thỉnh an - ăn - chơi - ngủ.
Thời gian thấm thoắt trôi nhanh, chẳng mấy chốc mà đã qua hai tháng. Bụng của nhị tẩu Lâm Vũ Vũ giờ đã to vượt mặt, bảo bảo trong bụng cũng được gần bảy tháng.
Khỏi nói Hầu gia và phu nhân mong chờ hài tử này như thế nào. Hận không thể ôm ngay tôn tử. Như vậy, dĩ nhiên Lâm Vũ Vũ thăng cấp trở thành nhân vật trong danh sách "nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa" cần được tuyệt đối bảo vệ.
Điều kiện ở thôn trang không thể so với Hầu phủ trong kinh thành nên Hầu gia, phu nhân và Hàng nhị ca sẽ mang Lâm Vũ Vũ về Hầu phủ để đợi ngày lâm bồn. Còn phu thê Hàng Tư Nghiên và Nguyên Lam Anh thì vẫn ở lại nông trang tĩnh dưỡng.
Nguyên Lam Anh vui vẻ cười ngây ngô, nàng đã được Hầu gia và phu nhân tin tưởng. Thật ra thì, ban đầu nàng cũng biết Hầu phủ không tin tưởng nàng, nàng hiểu. Nếu nàng là họ thì đánh chết nàng cũng không tin tân nương vừa mới vào cửa có thể đối tốt với nhi tử của mình.
- Chủ nhân! Bên kia đã xong việc. - Thiên Xu phi từ bên cửa sổ lao vào báo với nàng. Lôi nàng khỏi suy nghĩ linh tinh.
- Ừ! Tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-cong-cua-ta-dang-yeu-nhat/2281182/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.