“Cha, có chuyện gì ạ?”
“Sắp tới sẽ có đợt các hoàng tử chọn thê, các thiếu nữ tuổi từ mười lăm đến hai ba trong cả nước đều phải tham gia. Nên...”
“Nên con cũng phải đi sao?” Quái Quái nghe xong thì mắt sáng ngời, trong cung chắc phải có nhiều nam nhân xinh đẹp lắm, nàng muốn kiếm cho mình một tướng công ngời ngời a.
“Đúng vậy! Nhưng bọn ta sợ con không muốn đi, vả lại, nếu bị các hoàng tử chọn trúng, con sống trong cung sẽ khổ a. Bọn họ tam thê tứ thiếp, con sẽ bị lạnh nhạt, như thế chúng ta sẽ rất đau lòng.” Quái Thú nắm lấy tay Quái Quái, vẻ mặt lo lắng.
“Cũng đúng, nhưng mà con không đi không được. Nếu con không đi, thế nào cũng bị định tội.” Quái Quái nghe xong thì trầm tư một lát, sau đó lại nhăn nhó nói.
“Đúng là như thế, nhưng nếu con không muốn đi, chúng ta bất cứ giá nào cũng phải tìm biện pháp để con không tới đó.”
“Đúng, chỉ cần con muốn, chúng ta đều sẽ làm cho con.”
Quái Quái nhìn gia đình luôn nghĩ cho mình thì cảm động, Cha và nương chỉ có thể sinh được một người con là nàng, còn các thúc thẩm thì không thể sinh con, cho nên bọn họ đều xem nàng như vật báu, chuyện gì cũng nghĩ đến nàng trước tiên. Nhưng mà nàng không thể không tham gia, cái này có liên quan đến hoàng gia nên chắc chắn không phải chuyện đùa.
Nàng thật sự không muốn gia đình mình có chuyện a, dù là kiếp trước hay kiếp này, cha nương của nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-cong-cho-so-mong-cai-nao/1927736/chuong-4-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.