Chương 79
Edit: Summer
Giấc mộng sợ hãi liên quan đến bí đạo, một đi không trở lại.
Tựa như ngọn lửa cháy dưới ánh nắng chói chang, trong nháy mắt rơi vào dòng suối chảy lạnh lẽo, Nguyễn Thời Ý mơ mơ màng màng vốc lên một vốc nước mát lạnh, hớp qua một ngụm.
Cả người có chút thoải mái không nói ra được, tứ chi bách hài như có hơi thở ôn lạnh vờn quanh.
Nói chung là một ngày lo lắng vô ích, cộng thêm bôn ba lao lực, nàng ngủ một giấc đến sắc trời sáng hẳn mới lười biếng mở to mắt.
Ừm… Cái gì mà mặt trời chói chang, cái gì suối trong yên tĩnh, một mực không tồn tại.
__ nàng mặc ba tầng xiêm áo, nằm nghiêng trên giường, hai tay hai chân đeo lên người Từ Hách.
Từ Hách lười biếng nằm ngửa mặt, phát giác nàng có động tác, hắn chuyển mắt cười nói: “Nguyễn Nguyễn, tay chân nàng có tê dại hay không? Có cần ta xoa giúp hay không?”
…!
Nguyễn Thời Ý hoàn hồn, phân biệt rõ hoàn cảnh của mình, cuối cùng xác nhận một chuyện – đêm qua nàng bồi hắn vẽ tranh, hoàn toàn quên trở về phòng, trực tiếp ngủ ở gian ngoài.
Đến nỗi vì sao lại dính lên hắn, nhất định là bởi vì nàng mặc quá nhiều quần áo, mà nhiệt độ cơ thể hắn lại mang tính hàn lạnh mát mẻ, khiến cho nàng trong giấc mộng không tự chủ đến gần.
“Chàng, chàng sao không… Không đánh thức ta dậy!!”
Nàng tự biết lời ấy là nói nhảm, vẫn không tránh khỏi giận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-cong-chang-cung-song-lai-sao/2516679/chuong-79.html