Tuy bảo hai người đi diệt Tà Y giáo nhưng thực chất chỉ cần một An Nguyệt Quân là đủ rồi.
Khuôn mặt An Nguyệt Quân dù lạnh lùng cũng không ảnh hưởng đến dung mạo tuyệt thế. Trường sam trắng tinh mang phong vị thần tiên, mỗi động tác chânđộng tác tay đều hấp dẫn người xem. Chẳng những khiến các cô nương trẻtuổi xinh đẹp chết mê chết mệt, hắn còn khiến cả các bà các cô tuổitrung niên xấu hổ che mặt. An Nguyệt Quân thì thờ ơ như không. Hắn cònchẳng thèm ngó họ một cái.
Nguyệt gia bảo.
Dương Hoà đếnThấm Tuyết các, mở cửa phòng Diệp Khê Thiến. Lão đờ người nhìn căn phòng bừa bộn, bàn ghế bị chặt đôi. Hiển nhiên trong này mới xảy ra xô xát.
Phu nhân đâu? Dương Hoà hốt hoảng kiếm khắp nơi nhưng không thấy Diệp KhêThiến. Lão huy động trên dưới Nguyệt gia bảo lục soát mọi ngõ ngách, cốníu lấy tia hy vọng nhỏ nhoi.
Tuy nhiên sau nửa ngày tìm kiếm, Dương Hoà dần dần tuyệt vọng.
Phu nhân mất tích thật rồi!
Khắp Nguyệt gia bảo chẳng thấy bóng dáng phu nhân, tim Dương Hoà nặng nhưđeo đá. Phu nhân mất tích, lão biết ăn nói với bảo chủ thế nào?
Cùng lúc đó, con tim An Nguyệt Quân cũng chợt đau nhói. Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Vó câu ngựa không ngừng nghỉ, trải qua một ngày một đêm, cuối cùng AnNguyệt Quân và Tinh Ảnh cũng tới căn cứ địa của Tà Y giáo – Vô U cốc.
Vô U cốc kề núi gần sông, mùa hè cỏ cây tươi tốt, trăm hoa đua nở, khôngkhí ẩm ướt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-cong-bam-nguoi/3276214/quyen-2-chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.