Đêm đã khuya, không gian yên ắng.
Bên trong ngự thư phòng của Hoàng cung Tử Nguyệt vương triều, Tử Hạo mặc áo Hoàng bào đang ngồi trước bàn phê duyệt tấu chương. Ngọn đèn lưu ly bên cạnh chợt sáng chợt tối, cách đó không xa là một tấm bình phong hoạtiết hoa lưu ly sừng sững như một vách tường. Căn phòng lớn như thế màkhông có bất kỳ nô bộc nào nên trông có vẻ trống vắng và buồn tẻ.
Hồi lâu…
“Bộp!” Nhẹ nhàng đặt bút lông xuống nhưng tiếng vang không nhỏ, ngay sau đó giọng nói trầm trầm uy lực vang lên: “Đi ra đi.”
Từ sau tấm bình phong, một nam tử phong độ tuấn lãng xuất hiện, thân yphục đen làm y càng thanh nhàn, nho nhã lịch sự. Y quỳ xuống, hô: “ThầnTư Đồ Khiêm khấu kiến bệ hạ.”
Tử Hạo nhíu mày, không vui bảo: “Tư Đồ, chỉ có hai người chúng ta thôi, không cần câu nệ phép tắc như vậy.”
“Nhưng mà…” Quân thần khác biệt. Tư Đồ Khiêm thông minh kịp đem lời này nuốt trở lại không nói ra.
“Đây là mệnh lệnh.” Tử Hạo nghiêm mặt.
“Vâng.”
“Tư Đồ, ngươi làm cách nào vào được Nguyệt gia bảo?” Tử Hạo khép lại tấu chương, nhẹ nhàng hỏi.
“Ban đầu, bảo chủ Nguyệt gia bảo giải quyết Lãnh Diện Ngọc Quân giả, nếukhông Thi nhi đã gặp phải nguy hiểm. Tuy nhiên, Thi nhi vẫn muốn nói cảm tạ nên mới tới Nguyệt gia bảo. An Nguyệt Quân không hoan nghênh, nhưngThiến Thiến giữ chúng thần ở lại.”
“Lãnh Diện Ngọc Quân giả? Làm sao ngươi biết được?” Tử Hạo chớp mắt, ngón tay thon
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-cong-bam-nguoi/3276197/quyen-1-chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.