Lạc Nguyên Dật không tính dây dưa với Dư Thương Phàm nữa, ánh mắt vừachuyển, mũi chân vừa động, liền phóng cước đá văng hòn đá ở cạnh chân.
“Đáng chết!” Bị hòn đá đánh trúng khuỷu tay, Dư Thương Phàm không đoán đượcLạc Nguyên Dật sẽ đột nhiên công kích, cánh tay theo quán tính giậtngược ra ngoài, đồng thời cũng buông lỏng bàn tay đang chế trụ Trì TúTâm.
Lạc Nguyên Dật thấy thế, mau chóng tiến lên một bước dài,ngăn cản Dư Thương Phàm xuất thủ, vừa mạnh mẽ đẩy Trì Tú Tâm qua mộtbên.
“A!” Trì Tú Tâm bị trói chặt tay chân, không thể giãy dụa, nên một cái đẩy này khiến nàng trực tiếp ngã sấp trên mặt đất.
Gần như cùng lúc, Lạc Nguyên Dật dùng thanh tiểu đao Dư Thương Phàm ném ravừa nãy, vọt nhanh về phía Trì Tú Tâm, xoát một tiếng chém đứt dây tróitrên tay nàng.
Trì Tú Tâm nhận thấy áp lực ở tay đã lơi lỏng,cũng không hỏi nhiều, lập tức cầm lấy thanh tiểu đao cắt dây trói dướichân, khôi phục lại tự do.
“Mau lên, Tú Tâm! Về nhà đi, cha đangđợi nàng!” Lạc Nguyên Dật vội ứng chiến với Dư Thương Phàm, không rỗinhìn đến Trì Tú Tâm, chỉ có thể ném ra mấy lời này.
“Cái gì?” Ý của y là… Cha nàng không chết?
Tốt lắm thay, quả nhiên Lạc Nguyên Dật trước khi rời nhà đã kịp cứu cha nàng.
Trì Tú Tâm nắm chặt tiểu đao, cảm giác buồn vui lẫn lộn.
Hiện tại nàng nên đi hay ở lại trợ giúp Lạc Nguyên Dật?
“Đi mau! Có nàng ở đây ta sẽ phân tâm! Ngộ nhỡ nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-cong-an-may/2342627/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.