- Quỳnh Oanh có dậy đi học không thì bảo?
Mới sớm tinh mơ tôi đã nghe thấy tiếng hét vang trời của mẹ tôi.
Xin chào.
Tôi là Quỳnh Oanh, học sinh lớp 12A7
Hôm nay tôi chính thức trở thành học sinh cuối cấp ba.
Nhìn mình ở trong gương lại có một cảm giác khó tả, ừ thì có một chút tiếc nuối vì hai năm qua không học hành đoàng hoàng tử tế, hai năm qua không ngày nào là không gây chuyện. Hiện tôi rất hối hận vì đã không đối xử tốt với các bạn, không thể cùng nhau tạo nên những kỉ niệm đẹp. Và điều sau cùng chỉ sợ là sẽ không còn cơ hội gặp những người mà chỉ cần nhìn thoáng qua đã nhận ra nhau.
Ngày đầu tiên đi học năm lớp mười hai, tôi dậy sớm hơn thường ngày để sắp xếp lại sách vở, với lại được nghỉ ba tháng hè đối với tôi là quá đủ rồi. Trong ba tháng hè ấy không khi nào tôi nguôi ngoai nỗi nhớ trường lớp, nhưng dù sao cũng phải thú thật thì ba tháng qua tôi chưa động vào sách vở dù chỉ một chút, nhiều khi cũng thấy lo rồi nghĩ đến nếu như không ôn lại nhỡ quên hết thì chết dở, nhưng tôi thì lười quá, nước tới chân mới nhảy. Năm lớp mười hai cố gắng hơn chút chắc cũng không sao đâu.
Sách để trên đầu tủ quá lâu nên bị bám một lớp bụi dày, tôi thổi một phát bụi bay tứ tung khắp nơi, nó bay cả vào mặt tôi.
Tinh Tinh Một tin nhắn đến
Tôi vừa ho sặc sụa vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuoi-muoi-tam-toi-co-moi-tinh-dau/2641169/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.