- Ngã đau không?
Mùi bò lên đường từ bụi cây, vừa phủi cỏ lá mây trên quần áo vừa đi về phía tôi. Tôi dơ tay vừa bị chày xước xuống nền đường lên xem thù thấy chảy một đường máu dài, máu cát hòa lẫn đau nhứt kinh khủng, không kìm được mà Khóc
- Ngốc thế, tất nhiên là đau rồi huhu..
Nhỏ Mùi đi lại gần không những không an ủi mà còn đánh vào vai tôi một cái không thương tiếc.
- Ai bảo nghịch ngu còn khóc cái gì, đứng dậy đưa tay đây tao xem cái nào.
Thằng Huy chạy lại tiệm thuốc gần đấy mua chai sát trùng để rửa vết thương cho tôi. Nhìn Mùi chăm chú rửa vết thương vừa nhẹ nhàng lau những hạt cát nhỏ trên vết thương tự nhiên trong lòng lại thấy vui vui, lại còn xúc động nữa, dù hơi rát một chút nhưng cũng đáng lắm. Còn thằng Huy bên cạnh cứ thổi phù phù vào vết thương, nó cũng chăm chú nhìn, thỉnh thoảng lại ngước mắt lên hỏi:
- Đau lắm không?
Mùi vừa lấy bông y tế trong túi vừa càm ràm tôi
- Lớn già đầu rồi còn nghịch ngợm
Sau khi vết thương đã được xử lý xong, tôi đưa tay lên nhìn mới biết bị trễ hơn một tiếng rồi. Mùi để Huy đèo tôi còn mình thì lái xe song song bên cạnh
- Dù sao cũng muộn học rồi, xe cũng bị hư nên chắc không sao đâu
Tôi mỉm cười, Mùi thấy thế lườm tôi một cái:
- Cười gì?
- Mày ngã có đau không?
- Chưa chết được. Cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuoi-muoi-tam-toi-co-moi-tinh-dau/2641168/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.