Editor: Gấu Gầy
Nước lẩu vẫn sôi sùng sục, mùi cay nồng lan tỏa khắp căn phòng nhỏ. Nồng nàn hơn cả nước lẩu là xuân tình đang dâng trào, người đàn ông cao lớn với tư thế hoàn toàn áp đảo, bá đạo hôn thanh niên bên dưới.
Nếu chỉ xét riêng, Tần Kiến không hề gầy yếu hơn Tống Thành Nam. Dáng người cậu anh tuấn, cân đối vừa vặn, tuy cơ bắp không cuồn cuộn nhưng lại ẩn chứa sức mạnh, tràn đầy sức bật. Nhưng nếu so với Tống Thành Nam cao lớn vạm vỡ cơ bắp rắn chắc, thì một người giống như báo hoa mai nhanh nhẹn, một người giống như sư tử oai hùng.
Bờ vai rộng lớn che kín thanh niên bên dưới, chỉ để lộ đôi tay nắm chặt tay vịn ghế, lộ ra mạch máu xanh nhạt.
Không biết sao, những ngón tay thon dài lại dùng sức, đầu ngón tay nắm chặt thanh thép đến mức trắng bệch.
Âm thanh ướt át bị tiếng nước lẩu sôi sùng sục át đi, cuối cùng cũng dừng lại, người đàn ông và thanh niên trán chạm trán, thở hổn hển hỏi nhỏ: "Cắn phải rồi à?"
Môi Tần Kiến vốn nhợt màu, càng tăng thêm ba phần lạnh nhạt. Nhưng bây giờ đôi môi đó lại như hoa anh túc rực rỡ, khiến Tống Thành Nam không nhịn được mà mổ thêm hai cái.
"Tống Thành Nam!" Tần Kiến buông tay vịn ghế ra, nắm lấy cổ áo người đàn ông, "Anh mẹ nó muốn làm gì?"
Tống Thành Nam cảm thấy ồn ào, quay lại tắt nồi lẩu điện. Tiếng động cơ ầm ì và tiếng nước lẩu sôi sùng sục biến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuoi-ket-hon-hop-phap/3738657/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.