Editor: Gấu Gầy
Vết thương của Tống Thành Nam không nặng, truyền nước một tuần ở bệnh viện là có thể về nhà nghỉ ngơi. Mấy ngày nay anh được hộ lý chăm sóc, Thẩm Bình xin nghỉ phép đến sớm về muộn, lo liệu cơm nước hàng ngày cho anh. Từ hôm đó đến nay, Tần Kiến không đến bệnh viện nữa, cũng không gọi điện nhắn tin, hoàn toàn mất liên lạc.
Truyền xong chai nước trên tay, Tống Thành Nam sẽ xuất viện. Anh đã có thể xuống giường đi lại, đẩy giá truyền dịch đến bên cửa sổ, nhìn rừng cây xanh um tươi tốt, thể hiện sức sống mãnh liệt của mùa hè. Cây cối ở phương Bắc không đẹp bằng phương Nam, cành lá xum xuê, tán cây rộng lớn, tham lam tận hưởng ánh nắng mặt trời ít ỏi trong năm. Mấy chú chim sẻ màu xám đen đậu trên cành cây ríu rít, không biết bị gì làm kinh động, bay lên thành từng đàn, rồi lại chọn một cành cây khác để đậu. Xuyên qua kẽ lá dày đặc, có thể nhìn thấy những bông hoa lấm tấm trong vườn, không quá rực rỡ, nhưng lại điểm tô cho màu xanh mướt đơn điệu.
Đã bao lâu rồi không để ý đến những thứ này? Tống Thành Nam nghiêng đầu suy nghĩ, chắc cũng bốn năm rồi. Trước đây khi Tần Kiến còn ở bên, tuy không bày vẽ gì nhiều, nhưng thỉnh thoảng lúc rảnh, cả hai sẽ phóng xe máy điện chạy dọc theo con đường vắng. Ven đường có cây xanh, hoa dại, cũng có chim bướm bị hoảng sợ bay lên. Khi trời có tuyết, thằng nhóc đó còn dẫn anh đến bờ sông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuoi-ket-hon-hop-phap/3737883/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.