Editor: Gấu Gầy
Vì số người tham gia ẩu đả quá đông, cuối cùng phải dùng máy kéo để chở đi.
Công an đến từng nhà trong thôn kiểm tra xem có ai lọt lưới không. Khi gõ cửa nhà họ Lưu ở đầu thôn, họ thấy ba cậu bé đang nằm sấp trên giường viết bài tập, hai đứa chăm chú đến mức không thèm quay đầu lại, chỉ có một cậu bé gầy gò, khuôn mặt ngây thơ "hỏi gì cũng không biết".
Sau khi công an đi, Mập Ú ôm khuôn mặt sưng vù như đầu heo, nhìn ra ngoài qua khe cửa sổ, một lúc sau mới ngồi phịch xuống giường: "Đi rồi, chở hết đi rồi."
"Vậy là chúng ta không sao rồi?" Lông mi Phương Phi rất dài, chớp chớp như có gió thổi qua.
"Hừ."
"Không sao rồi."
Tần Kiến và Mập Ú cùng lúc lên tiếng , nhưng rõ ràng ý nghĩa hoàn toàn trái ngược.
Mập Ú vẫn chưa quen với việc cậu bạn cùng bàn "hiền lành ít nói" bỗng biến thành tên côn đồ "hung hãn hiếu chiến", cậu ta lúng túng nhích mông mấy cái rồi mới dám nhìn thẳng vào Tần Kiến với nửa khuôn mặt sưng vù: "Cái đó... Tần Kiến, tụi mày đến thôn của tao... gây chuyện là vì sao vậy?"
Chưa đợi Tần Kiến trả lời, Mập Ú như chợt hiểu ra, hào phóng phẩy tay: "Mà thôi kệ đi, dù sao hôm nay bạn cùng bàn đã cứu tao một mạng, mày chính là ân nhân của tao, sau này tao sẽ là... đàn em của mày... hay đệ tử cũng được!"
"Bớt sủa đi!" Tần Kiến đạp Mập Ú một cái,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuoi-ket-hon-hop-phap/3727509/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.