Editor: Gấu Gầy
Hình như đầu thôn cũng có một cây cổ thụ cong queo.
Cây ở thôn Đông Thủy đặc biệt xấu xí, thân cây ngoằn ngoèo, vỏ cây nứt nẻ khô khốc, tán cây nửa râm nửa nắng, xấu như bà cô ế chồng ngoài 40 trong thôn, nhìn một cái là sởn da gà.
Gió trong thôn lạnh hơn trong thành phố mấy phần. Sở Diêm Vương muốn đánh nhanh thắng nhanh, không dây dưa, nên vừa vào làng, cả bọn Tần Kiến đã đi thẳng đến nhà đối thủ.
Những người đi "đánh lộn hùa" ít khi biết ân oán giữa hai bên là gì, chỉ cần nhướng mày, nắm chặt gậy, cầm tiền làm việc, không hỏi lý do.
Thực ra, đa số vụ "đánh lộn hùa" ở trấn Tân Phát chỉ là làm màu, đánh nhau thật sự không nhiều. Chỉ cần xem bên nào đông người hơn, mặt mũi hung dữ hơn, giọng to hơn, rồi có người hòa giải ở giữa khuyên can, đôi bên nể mặt nhau bắt tay làm hòa là xong chuyện.
Nhưng cũng có trường hợp không nói không rằng đã đánh nhau, tuy ít nhưng Tần Kiến lại gặp phải mấy lần. Trong khi đám lưu manh khác còn rụt rè, Tần Kiến lại xông lên hăng nhất. Tuy kết quả có thắng có thua, nhưng cậu cũng gây dựng được chút tiếng tăm, đến nỗi câu cửa miệng của đám lưu manh ở trấn Tân Phát gần đây là: "Mẹ kiếp, mày còn thua cả thằng nhóc tiểu học."
Tường cao, sân sâu, cổng sắt lớn. Sở Diêm Vương đạp tung cánh cổng sắt không khóa, cả bọn ùa vào sân.
"Cao Trình, mày ra đây cho tao!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuoi-ket-hon-hop-phap/3727508/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.