Y lăn qua lộn lại trên giường của hắn, chỉ một lúc mà tấm ga trải giường đã từng ngay ngắn bên dưới đã trở nên nhăn nhúm.
Hắn cũng không ngại, dựa vào cửa mà nhìn y nháo. Hắn cầm cái ly đang bốc hơi nghi ngút trên tay thổi phù phù: "Có phải là đặc biệt vui vẻ không?"
"Kia còn phải nói?" Lăn lộn đủ rồi, y lót hai tay dưới đầu, cười nói: "Vui chết đi được!"
"Cậu có phải cũng rất vui không?" Y vẻ mặt vô lại mà cười hỏi hắn: "Lại có thể cùng anh đây học chung một trường."
"Ưm...," hắn cầm cái ly đưa tới cho y, hai bàn tay đưa ra như ước lượng, "Cậu có khuôn mặt lớn như vậy."
Y ừng ực uống cạn gần nửa ly nước, đặt ly lại trên đầu giường, tùy tiện lấy mu bàn tay lau qua khóe miệng, lại bắt đầu nói một cách dõng dạc: "Nói bừa, khuôn mặt tớ chỉ lớn bằng bàn tay." đồng thời vùng dậy kẹp lấy cổ Biên Nham.
Hắn không phòng bị, cả người liền bị y kéo ngã xuống giường. Y một bên quỳ gối, một bên kẹp chặt lấy cổ hắn, mặt kề mặt mà uy hiếp: "Nói mau, cậu có phải cũng đặc biệt vui vẻ?"
Hắn bị y kẹp đến có chút thở không ra hơi, sắc mặt hơi đỏ, nhưng vẫn thà chết chứ không chịu khuất phục mà nói: "Có... mới là lạ." Một tay với lấy cái điện thoại ở cạnh giường: "Đừng, đừng nháo nữa, báo cho bọn Hầu gia cùng Lưu Dương một tiếng đi."
"Đúng a!" Y quá phấn khích đến nỗi quên báo cho bọn hắn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuoi-day-thi-o-long-su-kien/2717032/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.