🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Chú không ăn ạ?”



Cháo và đồ ăn kèm chỉ có một phần.



“Ăn rồi.” Nhiếp Dịch vào nhà bếp rót nước, bưng một ly ra cho cô, lại rót cho mình một ly khác, uống được hai hớp thì đặt đại bên quầy bar, cúi đầu thản nhiên lướt điện thoại.



Tống Hi vừa ăn vừa đưa mắt nhìn anh.



Nhiếp Dịch không thèm ngẩng đầu, vuốt điện thoại, bảo: “Có gì thì nói.”



Tống Hi trầm ngâm, “Hôm nay cảm ơn ngài đã đưa cháu đến bệnh viện, còn dẫn cháu về nhà… Bây giờ cháu đã khỏe hơn nhiều rồi, nên là…một lát cháu vẫn nên về nhà thôi.”



Nhiếp Dịch khóa màn hình lại, bụp một tiếng, điện thoại bị quăng lên quầy bar.



Thân thể Tống Hi run nhẹ lên, không dám nhìn anh, chỉ có thể siết chặt chiếc muỗng, cúi đầu nhìn chòng chọc vào chén cháo.



Nhiếp Dịch dựa vào quầy bar, giọng điệu thế mà vẫn trầm ổn lắm: “Cháu ghét tôi thế à?”



Tống Hi sửng sốt, lập tức quyết đoán lắc đầu: “Không có.”



“Nếu không ghét tôi, cũng không sợ tôi, vậy tại sao cứ muốn xa lánh tôi vậy?” Nhiếp Dịch hỏi trắng ra.



Tống Hi: “……”



Tống Hi nhớ đến sáng nay ở bệnh viện, Nhiếp Dịch đã hỏi cô là có phải sợ anh không.



Nhưng lúc ấy cô nào dám nói thật chứ….ghét thì chắc chắn là không ghét rồi, nhưng mà vẫn có chút sợ.



Khí thế của Nhiếp Dịch mạnh là thế, những lúc nhìn đối phương, con ngươi đen lay láy, tựa như chỉ với một cái nhìn đã có thể xuyên thấu người đó rồi vậy.

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuoi-chu-co-hoi-lon/2445757/chuong-17.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tuổi Chú Có Hơi Lớn
Chương 17: Chú muốn nuôi cháu như con gái mình sao?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.