Ăn cơm xong, mọi người sang phòng khách để trò chuyện đôi câu.
Tống Hi đến WC phía sau phòng khách rửa tay, cô vừa mới đóng cửa lại, còn chưa khép kín thì có một lực mạnh từ bên ngoài đẩy vào, không kịp cho Tống Hi phản ứng, Nhiếp Dịch đã đi vào rồi trở tay đóng cửa lại.
Đây là WC cho khách, rộng rãi và sạch sẽ, ánh sáng màu vàng ấm áp mờ ảo, nhưng dù nó có rộng thật thì cũng không thay đổi được công năng của căn phòng này, Tống Hi há hốc mồm: “Sao chú lại vào đây?”
Những người khác còn đang ở bên ngoài, thế mà hai người họ lại chui vào một phòng vệ sinh không phân biệt nam nữ, còn khóa cửa nữa chứ, nếu bị nhìn thấy thì phải biết thế nào.
Nét mặt của Nhiếp Dịch vẫn rất trầm tĩnh, chỉ khi nói chuyện mới nặng nề hơn hẳn: “Em nói xem?”
Tống Hi bị cái khí thế hỏi tội của anh làm cho chột dạ, lùi về sau một bước nhỏ: “Em… Hai chúng ta thế này không tốt lắm…. Ối!”
Còn chưa dứt lời, Nhiếp Dịch đã duỗi tay sang kéo hai tay cô áp lên trên tường, giữa tiếng la khẽ của Tống Hi, anh cúi đầu hôn xuống.
Tống Hi vẫn nghĩ rằng Nhiếp Dịch chỉ nghiêm khắc và trầm mặc thế thôi, nhưng những lúc đối xử với cô luôn bộc lộ ra sự dịu dàng vốn có, lần trước được anh chầm chậm ôm hôn trong xe cô đã cảm nhận được như thế rồi, vậy nên không hề nghĩ đến sẽ có một ngày, cô lại bị anh đè lên tường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuoi-chu-co-hoi-lon/2445692/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.