Tết Nguyên đán, Nhiếp Dịch và Tống Hi cùng đến nhà họ Nhiếp ăn cơm.
Trước khi Tống Hi vào cửa, đã được mẹ Nhiếp trông ngóng mong chờ trước cửa nhiệt tình kéo vào trong phòng khách, được đôi ba bước bà mới chợt nhớ ra gì đấy, hỏi: “Nhiếp Dịch đâu?”
“Anh ấy đi đỗ xe ạ.” Tống Hi điềm đạm đáp như thể không có chuyện gì.
“À, bình thường hai đứa đều vào cùng nhau, mẹ những tưởng nó không đến cơ.” Mẹ Nhiếp thuận miệng nói: “Con ngồi đi, mẹ múc cho con chén súp ngọt.”
Trong phòng khách, ba Nhiếp đang chơi cờ với Nhiếp Phong trên ban công.
Tống Hi nhu thuận gọi: “Ba, anh cả ạ.”
Nhiếp Phong nở nụ cười ôn hòa, tâm trạng của ba Nhiếp không tệ, cầm quân cờ lên rồi nhìn cái túi mà cô xách theo: “Hi Hi đến rồi à, hôm nay lại mang món chay ngon bổ gì đến thế?”
Tống Hi mỉm cười, “Gần đây có học được một món rau, lát nữa con cho ba nếm thử ạ.”
“Ngon à!”
Đường Nhụy ngồi trên ghế sa lon xem tivi, Tống Hi bèn gọi chị: “Chị dâu.”
“Các em đến rồi sao?” Đường Nhụy cười khẽ nhận đồ trên tay cô, hất cằm về hướng ban công, ý bảo, “Chú chờ các em từ trưa rồi, chỉ chờ em đến làm mấy món rau nữa thôi đấy.”
Tống Hi cười mỉm, thấy Nhiếp Minh Châu đang ngồi phịch trên ghế salon cầm điện thoại chơi hăng say, duỗi tay gõ đầu cô ấy một cái.
Vừa lúc Nhiếp Minh Châu cũng xong một ván, quay đầu lại nháy mắt ra hiệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuoi-chu-co-hoi-lon/2445653/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.