Hành lang Vực Thẳm, đế quốc Aslan phía Tây.
Sương mù như từng con bạch xà chậm chạp trườn lên trên mặt đất. Không gian trắng đục, trông như vùng hoang vu không có ban ngày.
Ngân Trần ngẩng đầu, trên cao vời vợi là những tán cây đan xen kéo dài, ánh sáng chiếu xuyên qua kẽ lá bị màn sương chắn lại làm mờ đi, trở thành tia sáng lạnh lẽo âm u mơ hồ trước mặt. Toàn thân anh lạnh ngắt, cảm giác tựa như có một con dao găm sắc bén đâm vào tim, nỗi sợ hãi dâng trào trong lòng như biển đen cuộn sóng dưới ánh trăng. Bên cạnh anh, Quỷ Sơn Phùng Hồn ngồi bệt hẳn xuống đất, khuôn mặt anh ta tái nhợt chết lặng, đôi môi xám ngoét run run như đã nhìn thấy một cảnh tượng vô cùng kinh khủng của nhân gian.
Trước mặt họ là xác chết của Tư tế Bạch Ngân, trong suốt như xác ve, tất cả trống rỗng hoàn toàn. Đôi mắt non nớt xinh đẹp ôn hòa như hổ phách vẫn còn hiện hữu khi nãy lúc này chỉ còn lại hai hốc mắt rỗng tuếch, đen sì. Chỗ sâu nơi hốc mắt vốn là nhãn cầu giờ đây chỉ còn là lỗ trống thăm thẳm, đang bốc khói trắng lạnh lẽo từ bên trong.
“ Bọn họ… thật ra là thứ gì?” Quỷ Sơn Phùng Hồn sợ hãi hỏi. “Hai Tư tế Bạch Ngân còn lại ở trong Trái Tim đế đô… cũng… cũng là thứ này sao…”
Ngân Trần không sao trả lời được. Tất cả những chuyện xảy ra vừa rồi chẳng khác nào những cảnh tượng kinh hoàng chỉ có thể có ở địa ngục.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuoc-tich/3054120/quyen-1-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.