Đồi Hồn, vùng biển Rannes, đế quốc Aslan phía Tây.
Khi Kỳ Linh tỉnh lại, cảm giác khó thở bao trùm, lồng ngực như bị một tảng đá lớn nện vào. Trong khoảng khắc vừa chạm vào tượng thần quân cờ, không khí vặn vẹo kịch liệt, dòng khí lưu như muốn xé cậu ra thành từng mảnh nhỏ. Bóng đêm ập đến, rồi cậu rơi tọt vào chỗ này.
Kỳ Linh lồm cồm đứng dậy, lau máu bên khóe miệng, nuốt xuống mùi máu tanh còn sót lại trong cổ họng. Cậu nheo mắt, sợ sệt nhìn thế giới xa lạ tăm tối xung quanh.
Nơi cậu đang đứng là tảng nham thạch bằng phẳng nhô ra khỏi vách núi, bên dưới là khe núi sâu hun hút, đối diện phía xa xa là dãy núi nham thạch đen sì trồi lên khỏi mặt đất, vươn thẳng lên cao. Không gian hiện tại là hang động hẹp dài giữa khe núi đồ sộ. Cậu ngẩng đầu lên nhìn đỉnh cao vời vợi, vầng sáng màu xanh lam lưu chuyển, liên tục biến ảo trông như bầu trời xanh thẳm. Đột nhiên cậu nhớ đến lời Ngân Trần đã nói: Đồi Hồn ở đáy biển hải phận Rannes… Lẽ nào vầng sáng xanh trên đỉnh đầu là nước biển sao?
“Sẽ không sụp xuống dìm mình chết đuối đấy chứ…” Kỳ Linh sởn gai ốc khi nghĩ đến điều đó.
Sau khi mắt bắt đầu thích ứng với cảnh mờ tối xung quanh, cậu kinh ngạc nhìn các điểm sáng chi chít trên vách núi trông giống như vì sao trên bầu trời đêm. Cậu như một con kiến bé nhỏ trong không gian đầy huyền ảo trước mắt này. Các hồn khí lấp la lấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuoc-tich/3054116/quyen-1-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.