Mộng Xu cuối cùng cũng theo Phong Uyên đến nơi này, tuy rằng hắn đem toàn bộ thần lực đều truyền cho Phong Uyên, nhưng ở thời điểm nguy cấp, hắn vẫn còn thượng cổ thần hồn, lấy thân tuẫn đạo, tu bổ phong ấn.
Giữa không trung, hỏa vũ ngập trời trút xuống từ vòng xoáy khổng lồ, sắc mặt của Kiếm Ngô có chút tái nhợt, ngược lại, Tư Tuyền phía đối diện lại tinh thần phấn chấn, một đầu tóc đen tung bay trong gió, hắn mở mắt ra, nhìn người tới, thần sắc khinh miệt, trong mắt lộ ra vài điểm thương xót. Hắn cùng Kiếm Ngô giằng co ở Cửu U cảnh lâu như vậy cũng chưa từng nói một câu, lúc này thấy Phong Uyên cùng Mộng Xu đến, rốt cuộc cũng mở miệng hỏi Phong Uyên: "Ngươi có hối hận không?"
Phong Uyên không rõ vì sao hắn lại hỏi vấn đề này, càng không rõ vì sao hắn đọa ma, nhưng lúc này hỏi cũng không còn ý nghĩa gì, trong tay lóe lên một đạo ngân quang, Côn Ngô kiếm xuất hiện. Hắn nhảy lên, tới bên cạnh Kiếm Ngô, trầm giọng nói: "Ở đây giao cho ta, ngươi tới xem Tư Tuyền."
Kiếm Ngô lo lắng liếc hắn một cái: "Tu vi của ngươi…"
Phong Uyên không nói gì, chỉ mạnh mẽ đem Côn Ngô kiếm cắm vào tâm vòng xoáy, trong nháy mắt kim quang đại thịnh, Thiên Ma trong phong ấn kếu thảm một tiếng, nhưng sau đó càng mãnh liệt đập vào phong ấn, Phong Uyên sắc mặt trầm tĩnh, tay trái kết một đạo kim ấn, chồng lên phong ấn Thiên Ma.
Mà Kiếm Ngô rút ra trường kiếm từ trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuoc-dang-tien/2714661/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.