Mộc nhân mỉm cười gật đầu.
Hiện tại nó có ký ức của Phong Uyên, cũng có tình cảm của hắn, nhưng không có tu vi. Bất quá, chỉ là đi nhân gian mà thôi, hẳn là cũng không có chuyện gì ngoài ý muốn. Huống hồ bốn vị thượng thần giờ đây đều đang ở Cửu U giới, trên trời dưới đất chắc hẳn không có ai là đối thủ của ma quân.
Ma quân nhảy xuống xích đu, vươn vai, đi bộ đến Lạc Hà lâm, cùng đám yêu ma chưa kịp chạy trốn đánh một trận, thật mau tiếng rên rỉ nổi lên bốn phía, mộc nhân ở một bên, lẳng lặng mà nhìn.
Chờ đến khi đám yêu ma toàn bộ ngã xuống, ma quân quay lại nhìn mộc nhân, ánh mắt hai người giữa không trung chạm nhau, nghi hoặc trong lòng ma quân càng sâu. Y chung quy cứ cảm thấy lần này Phong Uyên trở về không quá giống trước kia, nhưng đến cùng là chỗ nào không giống, y lại không nói ra được.
Khi ma quân tiến vào nhân gian, đó là đêm giao thừa, vạn nhà thắp lên đèn, tiếng pháo nổ đầy trời, tinh tú bị âm thanh làm kinh hách, ẩn sau đám mây, chỉ còn một vầng trăng khuyết màu hổ phách treo trên ngọn cây.
Người qua kẻ lại trên đường phố, ma quân chậm rãi bước đi, phảng phất như có bức tường đem y và thế gian này cách ly. Y tuy ở nhân gian, lại chỉ là một vị khách qua đường không ai để ý, cho dù có mộc nhân đi bên cạnh, trong lòng vẫn mờ mịt trống rỗng như cũ.
Mộc nhân quay đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuoc-dang-tien/2714658/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.