Editor: Darlingggg
Beta: Las the leaf
Tiếng mưa đêm nay dường như càng rõ ràng hơn, tí tách tí tách kề bên tai, lúc to lúc nhỏ.
Người ấy cũng giống cơn mưa, đúng hẹn lại đến, đứng yên lặng ở đấy.
Lần này, anh vượt qua làn mưa đến trước mặt cô.
Cô đẩy anh, miệng nói anh đi đi, anh đi đi.
Tiếng gọi Qua Việt Tú gần kề bên tai, nói rằng Qua Việt Tú em bảo anh làm sao tin đây, làm sao anh tin đây.
"Tin cái gì cơ?" Cô hỏi.
"Tin những lời bịa đặt mà em nói với anh." Anh nói.
Dưới cơn mưa rả rích, Tống Du Liệt cũng không rõ làm thế nào mà anh lại đến phòng Qua Việt Tú.
Tối nay anh đã uống một chút rượu, nhưng uống không nhiều, trước khi trở về, Tống Du Liệt nhớ rằng Qua Việt Tú đã trở lại, còn dẫn theo một người đàn ông quay về, người đàn ông này là ai anh lại quá rõ ràng.
Cũng không biết thế nào, quẹo một cái, bước chân đã đưa anh đến phòng của Qua Việt Tú.
Rèm cửa sổ kéo thật kín, chỉ để lại một ngọn đèn tường, mái tóc dài của người phụ nữ đang say giấc kia như tấm vải sa tanh trải dài, đừng nhìn tướng ngủ của cô ấy mà nhìn biểu cảm thì thấy thật ngoan, nhìn thế nào cũng đều là dáng vẻ mà anh thấy lúc nửa đêm tỉnh giấc.
Thậm chí, chỉ trong một cái chớp mắt, cô ấy đã mở mắt rồi.
Cô mở mắt, cứ nhìn anh như thế, chờ anh bị mắc lừa, chờ anh bị cô mê hoặc đến thần hồn điên đảo.
Nếu anh không bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-thay-song-than-nhung-chua-tung-thay-nu-cuoi-cua-em/1801527/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.