Editor: Darlingggg
Beta: Lastheleaf
Đêm hôm ấy, Qua Việt Tú thở hồng hộc mở cửa phòng Tống Du Liệt, đã lâu cô không làm chuyện này rồi.
Nếu nói là thở hồng hộc thì không bằng nói là không cam tâm, nghĩ kĩ thì ngoài không cam tâm còn có cả thấp thỏm bất an.
Trong lòng cô không muốn cãi nhau với Tống Du Liệt, cãi nhau rồi thì làm sao chơi trò "Ở bên Tống Du Liệt sau lưng Hạ Yên" với dì nhỏ được, hơn nữa xem ra cô vẫn chưa mê hoặc được Tống Du Liệt, nếu như vậy mà cãi nhau với Tống Du Liệt, vậy thì bao nhiêu tâm tư trước đây xem như lãng phí.
Còn bây giờ, cô vô cùng hi vọng có thể mê hoặc Tống Du Liệt.
Ôm suy nghĩ như vậy lăn qua lăn lại trên giường.
Dần dần, niềm vui sướng khi cùng cậu chạy nhanh, sóng vai cùng cậu ngồi ở hàng ghế cuối cùng tràn ngập trong đầu Qua Việt Tú, xua mãi mà không đi.
Tống Du Liệt cậu dựa vào cái gì?
Cậu chẳng qua chỉ là cây thực vật hệ cỏ cô lén trồng sau vườn hoa thôi.
Cô thở hồng hộc đến trước cửa phòng của Tống Du Liệt.
Ngoài dự đoán là cửa phòng Tống Du Liệt không khóa.
Chẳng có gì là kỳ lạ cả, đương nhiên là Tống Du Liệt không dám rồi, trước đây cô không ít lần cảnh cáo cậu tối ngủ không được phép khóa trái cửa, lời cảnh cáo của cô luôn luôn có hiệu lực.
Cô thở hồng hộc mở cửa phòng Tống Du Liệt.
Qua Việt Tú không tìm thấy Tống Du Liệt ở trong phòng ngủ của cậu, đã gần nửa đêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-thay-song-than-nhung-chua-tung-thay-nu-cuoi-cua-em/1801501/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.