Editor: Darlingggg
Beta: Las
"Tôi đi đây." Cô nói với anh bằng giọng điệu không vui cho lắm.
Tay bị giữ lại
Tống Du Liệt mở cửa phòng, chưa được một phút, Qua Việt Tú chợt nghe thấy tiếng đóng cửa từ sát vách truyền đến, rõ ràng như thể anh đang đóng cửa tại phòng cô luôn vậy.
Việc này khiến Qua Việt Tú cực kỳ vui vẻ.
Cái gọi là cực kỳ vui vẻ này là sự sung sướng không có ý nghĩa, có đôi khi chỉ là hình dung đám mây có hình dạng giống con cừu mà trong lòng vui vẻ, đây là điều mà Cố Lan Sinh nói với cô.
Tiếng đóng cửa này khiến Qua Việt Tú cực kỳ vui vẻ.
Cô cười tít mắt, chờ Tống Du Liệt lượn một vòng rồi quay về phòng của anh.
Anh mở cửa phòng ra, liên tục nhìn cô.
Nhìn gì mà nhìn? Chun mũi lại.
"Vui thế cơ à?" Anh hỏi.
Gật đầu, trong lòng có hơi thẹn thùng.
"Tống Du Liệt, tôi phát hiện ra một điều, tôi mà ở trước mặt anh thì anh lại trở về bộ dạng như lúc trước, như vậy không tốt đâu." Cô nói nghiêm túc.
Anh đứng thẳng người, đi qua cánh cửa, một lúc sau, nói: "Không có gì là không tốt cả."
"Không có gì là không tốt ư? Không phải là rất trẻ con sao?" Cô nói ra suy nghĩ của mình.
"Không đâu, nhưng mà...." Biểu cảm Tống Du Liệt nhìn có hơi nghiêm túc, nhìn cô, không nói tiếp nữa.
Nhưng mà cái gì á, sốt ruột chết đi được.
"Nhưng mà cái gì, nói lẹ đi." Cô trừng mắt.
"Nhưng mà rốt cuộc trong mắt người khác có trẻ con hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-thay-song-than-nhung-chua-tung-thay-nu-cuoi-cua-em/1801438/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.