Editor: Las the leaf
Qua Việt Tú xoa xoa bả vai tê dại, đi theo phía sau Tống Du Liệt tiến vào phòng ăn.
Vài phút tiếp theo đối với cô rất quan trọng.
Duy trì cách Tống Du Liệt một bước, khoanh tay đứng bên trái bàn ăn.
Tống Du Liệt uống nước xong, nhưng tay vẫn không chạm vào dao nĩa, mắt nhàn nhạt nhìn cô một cái, lông mày hơi nhíu lại.
Sao còn chưa ăn đi? Tại sao lại còn nhíu mày? Có phải không tin tưởng kỹ thuật nấu nướng của cô không? Thật ra, chính Qua Việt Tú cũng không tin tưởng bản thân.
Như đứng đống lửa, như ngồi đống than.
Cuối cùng, Tống Du Liệt cũng bắt đầu, đặt một miếng bắp vào đĩa, cắt thành bốn phần, rất nhanh chỉ còn lại lõi bắp.
Mùi vị có lẽ cũng ổn, Qua Việt Tú nghĩ thầm.
Thật ra, làm bữa sáng cũng không phải việc gì khó, chờ cô rời khỏi nơi này, nhất định sẽ trổ tài cho Cố Lan Sinh xem, nghĩ thôi Qua Việt Tú đã hy vọng hai tuần tới trôi qua thật nhanh, cô rất muốn Cố Lan Sinh phải lau mắt kính mà nhìn cô
Cái ho nhẹ kéo Qua Việt Tú đang chìm trong suy nghĩ về.
Lúc này sao cô có thể xao nhãng được thế?
Phục hồi tinh thần, măng tây được xếp thành hình kim tự tháp đã mất phần đầu rồi, nó đi đâu mất rồi? Tất nhiên là bị Tống Du Liệt ăn rồi.
Nhưng cũng không biết hương vị thế nào.
Marian nói, bữa sáng khó xử lý nhất là món măng tây, bởi vì phải tự tay làm sốt để rưới lên măng tây, sốt sẽ quyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-thay-song-than-nhung-chua-tung-thay-nu-cuoi-cua-em/1801433/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.