Editor: Darlingggg
Beta: Las
Lúc Tống Du Liệt mở cửa phòng Qua Việt Tú thì đã 10 giờ 36 phút.
Đèn tường được chỉnh đến mức thấp nhất, máy sấy tóc đặt lung tung, trên tủ đầu giường còn bày cốc nước còn một nửa, người trên giường đưa lưng về phía cửa phòng.
Hô hấp đều đều, dấu hiệu này cho biết người trên giường đã chìm vào giấc ngủ say.
Ngẫm lại cũng phải, hai mươi tiếng đồng hồ kia khiến cô ấy mệt đến chết rồi, từ tâm lý đến sinh lý.
Nhưng không sao, sau một giấc ngủ, Qua Việt Tú lại trở thành một nữ quân nhân, chỉ là bây giờ, cô cũng không có việc nào khác, hộ chiếu, bằng lái, thẻ tín dụng đều bị tịch thu, cô có cả đống thời gian để khiến tên nhóc ăn nhờ ở đậu kia nhớ lại những kỷ niệm không vui.
"Đó đúng thật là kỷ niệm không vui." Chạm nhẹ vào mái tóc cô.
Qua Việt Tú có mái tóc vừa dài vừa đen, khi vuốt nó thì thật mềm mại khoan khoái, khiến cho người khác không cẩn thận sẽ rơi vào tâm trạng không thể diễn tả được.
Giống như bây giờ.
Cảm xúc mềm mại trên đầu ngón tay rất dễ khiến người ta quên chuyện mình muốn làm.
Tống Du Liệt nhớ đến mục đích trong chuyến đi lần này.
Thu tay về, anh hỏi: "Qua Việt Tú, đó là cách mới mà em đã nghĩ ra, phải không?"
Qua Việt Tú đã đối phó với Tống Du Liệt bằng một cách thức mới.
Có một vài số liệu đã chứng minh, đa số những người mắc bệnh tâm thần phân liệt đều có chỉ số IQ cực cao, bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-thay-song-than-nhung-chua-tung-thay-nu-cuoi-cua-em/1801432/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.