Bầu trời bao la xanhthẳm, ánh mặt trời treo lên ánh nắng ấm áp, từng cơn gió xuân thôi tới,một thân thể nho nhỏ nằm trên mặt cỏ, đầu gối lên tay hai chân vắt chéolắc lư, người này, đúng là Mộ Dung Tiểu Tiểu. 
Tóc dài đến eotrải thành hình dải quạt phía sau, hé ra khuôn mặt nhỏ nhắn giống nhưhoa sen mới nở, tươi mát ngon ngọt, bị phơi dưới ánh mặt trời đỏ ửng như quả táo, một thân quần trắng bao bọc thân thể nhỏ nhắn thoạt nhìn cànglung lung đáng yêu. 
Đến Thần Phong cốc bất tri bất giác đã đượctám năm, Mộ Dung Tiểu Tiểu cảm thán, trí nhớ ở kiếp trước càng ngày càng xa, ngẫu nhiên nửa đêm sẽ bừng tỉnh, nghĩ tới người thân sớm đã đi xakia, Việt Bân. 
Sống cuộc sống sâu gạo nhàn hạ, lại càng làm cho nàng quên mất bên ngoài là thế giới cổ đại, cũng là nơi người ăn thịt người. 
Mắt nhỏ của Mộ Dung Tiểu Tiểu nhíu lại, thân thể nhỏ nhỏ tự trên một khối mềm mại trắng toát, thoải mái hừ hừ. 
Đây là một con sói nhỏ năm đó được Mục Trạch Dương nhặt về, bị Mộ Dung Tiểu Tiểu đặt tên là Tiểu Bạch ( 
Dường như cả ngày Mộ Dung Tiểu Tiểu cùng với con sói này ở chung một chỗ. 
Đột nhiên, tiếng chim ưng rít lên từ trên cao truyền tới, Mộ Dung Tiểu Tiểu bật người giống như cá Trích, đứng lên, ngẩng đầu liền thấy được mộtbóng dáng màu đen. Hai ngón tay để bên miệng huýt một tiếng sáo, Hắc Ưng (con chim ưng màu đen) lao đầu xuống đất. 
Mộ Dung Tiểu Tiểu cười tủm tỉm ôm lấy nó, cọ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-sung-dung-nga-su-muoi/172598/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.