CHUYỂN NGỮ: NQL
BIÊN TẬP: HIÊN VIÊN DẠ NGUYỆT
Đang ngồi tại đây phần lớn là học sinh của 211, nhưng không có ai là tốt nghiệp chính quy từ khoa máy tính của Thanh Đại cả, huống hồ người ta mới có hai mươi đã tốt nghiệp. Mọi người đưa mắt nhìn nhau, anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, ngoại trừ sự kinh ngạc, trong phút chốc thật sự không biết nên nói điều gì. Mạnh Thần cũng vô cùng sửng sốt, miệng hình chữ “o”, mãi không ngậm được vào, rồi anh ta lại quay sang nhìn vị lão đại bên cạnh mình đang dửng dưng uống rượu.
Từ Gia Diễn nhấp ngụm rượu chát, người lại dựa vào ghế, hơi nhấc tay trên bàn, ngón trỏ và ngón cái chạm vào nhau, tạo thành một vòng, xoay xoay trong tay… Mạnh Thần biết, đó là biểu hiện phiền lòng của lão đại, trong lòng cứ giả vờ như không có chuyện gì —–
Trầm Tinh Châu dường như cảm thấy còn chưa đủ chấn động, vì thế anh ta ném tiếp ra một câu, “Trạng nguyên khoa học tự nhiên 7 năm của thành phố Nhã Giang, mấy người cho là người đó ăn chay à? Lúc cô ấy mười bảy tuổi, đã thiết kế ra một phần mềm an toàn thông tin, đăng kí độc quyền, còn như đám người trẻ con miêng còn hôi sữa như mấy người, mười bảy tuổi chắc vẫn còn đang cày game ngày đêm nhỉ?”
F*ck!
…
Trong lòng mọi người yên lặng: Ánh mắt của thái tử gia anh đây công nhận độc thật, ra tay một lần là thu được hai báu vật lớn như vậy.
Trong căn phòng mọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-nghe-giong-noi-cua-anh/1987078/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.