Những chuyện này, đối với rất nhiều người chỉ là khán giả, còn đối với Diệp Trạch Nam là nỗi đau như cắt, mà đối với Tống Dư Kiều là cảm động lây.
Diệp Trạch Nam từ nhỏ đến lớn trong sinh hoạt đều có người hầu kẻ hạ, cũng là một người đàn ông có lòng tự ái, đột nhiên xuất hiện đả kích, anh không có nói với Tống Dư Kiều một chữ, chỉ gọi điện bình thường, hành tung càng bí ẩn, Tống Dư Kiều nói muốn đi nghỉ đông, Diệp Trạch Nam lại không muốn đi. Thế nhưng, nơi nào mà gió lại không lùa tường đây?
Tống Dư Kiều xin tạm nghỉ một học kỳ, ở trong tầng hầm ngầm, gặp được Diệp Trạch Nam.
Diệp Trạch Nam nhẫn tâm không gặp cô, cô đứng dưới trời mưa, cô đứng cả một đêm, sau đó sốt cao ròng rã một tuần, bộc phát bệnh viêm phổi phải vào viện.
Sau đó, Tống Dư Kiều liền dựa vào việc Diệp trạch Nam muốn chăm sóc cô, dời vào ở chung với anh, đem tất cả tiền nhà họ Tống cho cô, đưa anh dùng để để làm ăn, để anh làm lại từ đầu một lần nữa, thậm chí cô còn cãi nhau với cha là Tống Dục.
Diệp Trạch Nam có một lần từ chối sự trợ giúp của Tống Dư Kiều, thậm chí nói chia tay, nhưng Tống Dư Kiều vẫn dịu dàng cười và nói với anh: "A Nam, tôi sẽ không đi! Tôi có thể chịu cam cùng khổ với anh!"
Tống Dư Kiều nhớ rõ ràng, đó là một mùa đông lạnh giá, bởi vì trong tầng hầm không khí ẩm ướt, tay chân của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-muon-mac-that-dep-de-lay-anh/1954648/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.