Ed: Thạch Anh
Beta: tudiep1612
Tống Dư Kiều hướng về mọi người cười chào hỏi.
Những người khác cũng đều cười, suy nghĩ không biết nên gọi Tống Dư Kiều hay Tổng giám đốc phu nhân......
Những năm qua, khả năng chịu đựng của Tống Dư Kiều đã đủ mạnh, trong khi mọi người đưa ánh mắt soi mói, bàn luận xôn xao sau lưng, cô vẫn thoải mái ngồi vào bàn làm việc, mở máy tính viết đơn từ chức.
Chu Hải Đường đi tới, hạ thấp giọng hỏi: "Dư Kiều, có thật không?"
Tống Dư Kiều đương nhiên biết Chu Hải Đường hỏi cái gì, trả lời một cách tự nhiên: "Ừ."
"Làm bạn ba năm... " Chu Hải Đường hỏi, "Cậu không định nói cái gì sao?"
Tống Dư Kiều nhìn Chu Hải Đường một chút, lưu văn bản đã đánh được một nửa, "Đến phòng nghỉ ngơi đi."
Ở công ty quảng cáo nhỏ này... Nơi có tính người nhất là phòng nghỉ ngơi chung, nơi đây có một ít trà chiều và cách trang trí cũng đầy đủ, tao nhã.
Tống Dư Kiều đi tới cái bàn ở phía trong cùng ngồi xuống, quay đầu đã thấy Chu Hải Đường bưng hai ly cà phê đi tới.
Chu Hải Đường đối với Tống Dư Kiều mà nói, cũng giống như Hoa Tranh, chẳng qua là đồng nghiệp, thế nên đề tài thường các vấn đề khác ngoài công việc.
Bây giờ nói đến chuyện lúc trước, cũng không hẳn là khó mở miệng, ba năm, còn điều gì có thể không phai nhạt được đây.
..................
Lớp 11.
Lúc ấy, cha mẹ Tống Dư Kiều vừa ly hôn, cô cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-muon-mac-that-dep-de-lay-anh/1954646/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.