Rời khỏi Lạc Thành cũng đã gần 12 giờ đêm, tôi chẳng có tâm trạng nói chuyện nên mệt mỏi tựa đầu vào thành ghế, lơ đãng nhìn người đi đường.
Đêm khuya, đường phố Hà Nội thời điểm chẳng còn mấy ai qua lại nữa, cũng hiếm thấy hàng quán nào còn mở cửa, nhưng khi đi qua một con phố quen thuộc thì bỗng dưng lại thấy quán mì gà tần mà ngày trước tôi vẫn hay ăn còn đang sáng điện.
Mùi gà tần thơm nức theo gió lan đến cánh mũi tôi, làm dạ dày rỗng tuếch của tôi bắt đầu kêu gào ầm ỹ, lúc này thấy đói mới nhớ từ trưa đến giờ mình chưa được ăn gì, bụng dạ kêu gào khá to nên người ngồi bên cạnh vẫn có thể nghe được.
Khi sắp qua tiệm gà tần đó, anh ta bỗng nhiên dừng xe lại rồi bảo tôi:
- Muốn ăn mì gà tần không?
- Giờ ấy hả? Muộn rồi, thôi để khi khác.
Tôi ngại nên từ chối thế, tuy nhiên Huy cũng chẳng bận tâm mà vẫn tháo dây an toàn rồi bảo:
- Mời cô mì gà tần để cảm ơn cô hôm nay đã giúp tôi.
- À... không có gì đâu, tôi cũng chỉ tiện tay thôi.
- Đi thôi.
Lần thứ hai anh ta nói cảm ơn, lại còn có thành ý mời tôi ăn mì gà tần, tôi cũng chẳng muốn vì sự chấp nhặt trong lòng mình mà khó chịu với Huy nữa. Dù sao anh ta cũng không làm gì sai cả, việc có vợ chưa cưới và sắp kết hôn là chuyện riêng của anh ta, chẳng liên quan gì đến tôi. Thế nên sau cùng tôi đành lén lút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-lo-hen-voi-thanh-xuan/1052232/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.