Mạch Ngạn ngồi cách đó không xa nhìn thấy Nhiễm Tranh, hắn mơ mơ màng màng cảm thấy gương mặt ấy thật quen thuộc. Hình như hắn đã từng nhìn thấy cô ở đâu đó rồi. Vẻ mặt trở nên trầm tư ngắm nhìn cô gái, gợi nhớ.
“Cô gái này…mình đã gặp ở đâu nhỉ?”
Nhiễm Tranh đột nhiên bị hai người đầu bếp nắm giữ lại.
“Ơ..”
“Các người đang làm gì vậy?”
Lúc này, Sở Trạch lên tiếng bảo vệ Nhiễm Tranh.
Tên bếp trưởng tinh ý liền cho rằng Nhiễm Tranh chính là bạn gái của Sở Trạch.
“Bạn gái nhỉ?”
“Cái này…”
“Không! Tôi là bạn đồng hành cùng với cậu ta, giữ chúng tôi chỉ là bạn của nhau.”
Nhiễm Tranh cắt ngang lời của Sở Trạch.
“Chỉ là bạn ư!”
Trong đầu tên bếp trưởng liền có suy nghĩ táo bạo. Ông ta nhìn Nhiễm Tranh, ra hiệu cho người đầu bếp dẫn cô về phía trước.
“Từ khi buổi tiệc bắt đầu tôi không thấy cô cũng không biết cô có mặt trên đảo. Đáng lẽ ra cô không nên xuất hiện vào lúc này nhưng vì cô không được may mắn. Cho nên, cô buộc phải trả lời một câu hỏi mới có thể rời khỏi đây.”
“Câu hỏi? Là câu hỏi gì?”
Cô ngơ ngác chẳng hiểu chuyện gì xảy ra. Bỗng, ánh mắt của Nhiễm Tranh bị thứ màu đỏ dưới chân thu hút. Cô cúi đầu xuống thì phát hiện thứ màu đỏ đó chính là máu. Lúc này, cô mới phát hiện xác người nằm trên mặt đất.
“Ôi thần linh ơi!”
Nhiễm Tranh bất ngờ thốt lên. Cô vội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-hoanh/2876999/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.