“Chuyện hôm nay chớ để ngày mai. Khi cậu đói, cậu có nhịn đói để ngày hôm sau ăn không?”
“Nhưng cái đó khác mà cha.”
“Bây giờ cậu cãi tôi đúng không?”
“...Không có.”
Hắn trả lời một cách bất lực. Đột nhiên, trong đầu hắn lóe ra một tia sáng. Cha của hắn là một người đặc biệt thích sưu tập đá quý. Vừa hay, hắn lại có một viên kim cương đỏ. Chỉ cần cho ông ấy xem nhất định sẽ không còn thấy bực tức với hắn nữa.
Mạch Ngạn dừng tay lại, hắn đi về phía trước đối diện với Thiếu Kình.
“Cha, con có thứ này muốn cho cha xem, nhất định cha sẽ thích nó.”
Hắn tự tin với món đồ của mình. Gương mặt tự đắc lấy trong túi ra một viên kim cương đã được quấn lại bằng lớp vải kín. Mạch Ngạn nhìn cha nhướn mày ra hiệu với ông.
“Chuẩn bị nào.”
Tô Thiếu Kình vì sự mập mờ của đứa con trai làm ông ta từ túc giận chuyển sang hiếu kỳ. Chẳng biết món đồ mà đứa con trai muốn cho ông xem là gì. Thiếu Kình tập trung quan sát.
Lớp vải từ từ được mở ra bởi Mạch Ngạn. Bởi vì chưa biết viên kim cương đã bị đánh mất, hắn vui vẻ mở hàng. Khi lớp vải vừa mở ra, bốn mắt liền nhìn vào thứ bên trong. Tâm trạng tươi tốt của Mạch Ngạn cũng dần biến mất.
“Mạch Ngạn, đây chính là thứ mà con muốn cho ta thấy sao!”
“Cái này…”
Sát khí bao quanh Thiếu Kình, ông ta nhìn đứa con trai với ánh mắt giết người.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-hoanh/2876983/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.