Kíttttttt…
Chiếc xe thể thao dừng lại trước cánh cửa rộng lớn. Nhiễm Tranh ngơ ngác đưa hai mắt ra nhìn. Cô bất ngờ thốt lên.
“Wow!! To thật đấy!”
Nhưng cô không hiểu tại sao Mạch Ngạn lại dừng xe trước cửa nhà của người khác. Đêm hôm còn ảnh hưởng đến người khác, cô thấy ấy náy trong lòng.
“Anh trai, hay là chạy qua chỗ khác đi, ở đây là nhà của người ta. Không nên!”
“Nhà người ta nào? Đây là nhà của tôi.”
”NHÀ CỦA ANH!”
Nhiễm Tranh thốt lên kinh ngạc.
Ai đó nói cô đây không phải là mơ đi. Hai mắt cô từ lúc nào đã dán vào tấm kính cửa xe. Chỉ là từ bên ngoài nhìn vào nhưng cánh cửa cổng đã quá hoành tráng, nếu đi vào bên trong chắc chắn sẽ tuyệt vời hơn.
Lúc này, Nhiễm Tranh thầm nghĩ. Nếu như cô vào bên trong ngủ qua một đêm thì sẽ tốt biết bao. Như vậy, cô không cần phải sợ cái lạnh của đêm khuya.
Trên tấm kính có thể nhìn xuyên thấy vẻ mặt tự đắc của cô.
Ha…
“Anh trai, tôi nói anh nghe cái này.”
“Cái gì?”
”Nhưng anh phải hứa với tôi, anh sẽ đồng ý.”
”???Cô còn điều kiện nào khó hơn không?”
Hắn thở dài bất lực.
“Còn chứ. Anh nghe tôi nói rồi gật đầu đồng ý.”
“.…Hơ hơ, chẳng khác là bao.”
“Bây giờ anh nghe tôi nói đi.”
“Tôi đang nghe đây.”
Mạch Ngạn với tay lấy chai nước suối phía trước, mở nắp chai. Nói chuyện với cô nãy giờ khiến hắn khát khô cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-hoanh/2876949/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.